Ống tay áo cuốn gọn, tà váy thướt tha cũng bị vén cao,cột vào bên hông, đứng trước vách đá gồ ghề, Cẩn Y Nhiên vươn hai taylên cao, bám vào khe đá gần đó, hai chân mượn thế vào gờ đá lồi ra, chậm rãi leo lên vách đá.
“Này, ngươi làm gì vậy?” – Đột nhiên, bên dưới nàng truyền đến tiếng một nam tử
“………”
Đầu đầy mồ hôi, Cẩn Y Nhiên chỉ hơi khựng lại một chút, tiếp tục cắnrăng trèo lên phía trên, hoàn toàn lờ đi người vừa gọi nàng.
Thác Bác Tư sau khi cơn đau giảm bớt, khập khiễng đuổi theo Cẩn Y Nhiên, lại thấy nàng đứng ngây người trước một vách đá đen, không khỏi cảmthấy kì lạ. Đang chuẩn bị mở miệng gọi Cẩn Y Nhiên, lại thấy nàng khôngchút ý tứ vén áo váy lên, lộ ra hai cánh tay mảnh khảnh yếu đuối, cùngđôi chân thon dài trắng muốt, cố gắng trèo lên vách đá trước mắt. Hắnkhông nhịn được bật ra tiếng hỏi, nhưng, tất nhiên là chẳng có người đáp lại hắn.
“Uy, ta hỏi ngươi mà?” – Thác Bác Tư không chịu thua
“……..”
“Uy, ngươi có…..”
‘Bốp!’
Một chiếc hài vô cùng xinh xắn nhỏ nhắn, không chút khách khí “đáp” thẳng vào mặt Thác Bác Tư.
Cẩn Y Nhiên cuối cùng cũng leo đến một gờ đá nhô ra khoảng một thước,cẩn thận ổn định vị trí. Lúc này, hai mắt Cẩn Y Nhiên phát sáng như đènpha, nhìn chăm chăm đến một nhánh tử thảo tỏa ánh sáng nhàn nhạt màu tím đang bám ngoằn ngoèo trên vách đá đen bóng phía trên gờ đá nàng đangđứng.
‘Tử Cốt thảo! Không ngờ ở đây ta lại gặp Tử Cốt thảo. Loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-nuong-tu/4619/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.