Tông Chính Mạch Ẩn! Ôn gia! Nếu có kiếp sau nàng nhất định sẽ đem món nợ này gấp trăm gấp ngàn lần trả đủ!
Ôn Khuynh Nhan cắn môi.
“A Đại, gậy sắt đã nung xong chưa? Ta sẽ trực tiếp in dấu lên trên mặt nữ nhân này!”
Hừ! Phá hủy gương mặt này của ngươi, xem ngươi còn có thể quyến rũ Thần vương nữa hay không?
Ôn Nhu cắn chặt môi, trong mắt là sự kiên định.
A Đại cầm gậy sắt tới, Ôn Khuynh Nhan cười, Ôn Văn Hào cười, Ôn đại phu nhân cũng cười!
Ôn Nhu cười lạnh, ha!
Khói trắng trong nháy mắt bay ra từ gậy sắt được đặt trên gò má của nàng. Ôn Nhu cắn chặt răng, không phát ra một chút âm thanh nào!
Ôn Khuynh Nhan tức muốn giậm chân “Đại ca, nương! Tiện nhân này không chịu nói, làm sao bây giờ? Thần vương lấy không được bản đồ nhất định sẽ cảm thấy Ôn gia chúng ta không làm được việc!”
Lúc này, một bóng đen tiến đến, Ôn Văn Hào trong mắt chợt lóe lên tia độc ác thoáng chốc trở nên cúng kính.
“Ảnh sứ giả, Thần vương điện hạ có gì phân phó?”
Người được gọi là “Ảnh sứ giả” bộ dáng giống như không nhìn thấy cảnh tượng máu tanh trước mắt, nói.
“Vương gia có lệnh, lột da nữ nhân này!”
Chỉ có lột da nữ nhân này, bản đồ Cửu Châu mới không bị hư hại chút nào!
A! Tiếng đau đớn tê tâm liệt phế cứ như vang vọng khắp hoàng thành.
...
Mà trong phủ Thần vương lúc này, ở ngự hoa viên, một nam tử một thân bạch y trắng như tuyết ngồi trong đình viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-vuong-hac-sung-quy-vuc-cuu-vuong-phi/30977/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.