Đông Mạch đế quốc.
Đầu tháng sáu, Thái tử Tông Chính Không Tề bị phế.
Cuối tháng bảy, vua ban rượu độc.
Đầu mùa hè, ánh trăng mang theo hơi lạnh, bóng đêm như mực buông xuống, một cơn gió làm lay động cành liễu rủ xuống bờ hồ, cảnh sắc làm say động lòng người.
Đại lao Đại Lý tự.
Trong phòng giam cũ rách truyền đến vô số tiếng kêu rên của các phạm nhân, còn có thanh âm giận dữ của cai ngục. Mà bên trong nhà giam, một gian phòng tối…
Trên khung hình phạt đẫm máu , sắc đỏ dị thường, một nam cai ngục khóe miệng mang theo tia cười lạnh nhìn nữ tử bị trói trên khung.
Vài cai ngục nhìn nhau, trường tiên* trên tay hướng về phía nữ tử kia mà vung xuống. (*trường tiên: roi)
Trường tiên không đến nổi làm rách da, nhưng trên quần áo của nữ tử mơ hồ lại nhìn thấy vết máu, mà bản thân nữ tử biết rõ đây chính là hình phạt tàn nhẫn độc nhất của Đại Lý tự.
Thoạt nhìn bề ngoài giống như không hề bị bất cứ thương tổn gì, nhưng thực ra lại giống như hàng ngàn kim châm đâm vào da thịt ngươi, đau đớn đến tận tim gan!
Trên khung hình phạt, nữ tử không phát ra một tiếng động nào, thậm chí một tiếng rên rỉ cũng không.
Không biết trải qua mấy lần hành hạ, cuộc tra tấn này mới kết thúc, một đạo trường tiên cuối cùng xẹt qua khóe môi đang cắn chặt của nữ tử, khiến cho khuôn mặt xinh đẹp như hoa triệt để biến sắc.
Nữ cai ngục mặt lạnh, híp hai mắt lại nhìn đến cái bụng nhô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-vuong-hac-sung-quy-vuc-cuu-vuong-phi/30974/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.