Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38
Chương sau
Địa Lang nghe Phàm Vũ rủ đi đánh nhau tinh thần liền hưng phấn tột độ , nó đã chờ ngày này lâu lắm rồi , mấy tháng trời ru rú một chỗ thật sự có chút ảm đạm . Bất quá có lúc nó viện cớ ra ngoài kiếm chút mồi liền tìm kiếm đối thủ đánh nhau thỏa thích . Dù sao quanh đây cũng không có loài nào có tu vi chiến lực cao hơn nó . Lúc này hai thân ảnh một người một thú đứng sát nhau , tiểu nhân ảnh cao chừng một mét sáu , khoác lên mình bộ áo giáp màu vàng nhạt có pha chút màu nâu được chế tác cực kì ưa nhìn , bên trong là một lớp vỏ cây dày chừng hai xentimet . Bộ áo Chì Dương Giáp bao bọc khắp cơ thể từ trên xuống dưới , cổ áo giáp được dựng thẳng lên trông có vẻ đầy tự tin kêu ngạo , toàn thân có các lớp vảy kim loại xếp chồng lên nhau theo một trật tự riêng biệt , một màu vàng nhạt được phản phất đôi chút ánh nắng óng ánh hiện lên . Món đồ này chính là được sư phụ Phàm Vũ khuyến mãi thêm cho , sợ hắn có lỡ té núi hay rớt thác rồi ảnh hưởng đến nội tạng . Mà lần trước khi nhảy xuống từ trên cao lúc ở thung lũng với bầy Yêu Lang , định là có một cú đáp ngầu lòi nào ngờ rớt như mít chín rớt cây vậy , nên lần này mặc dù được bộ giáp bảo vệ đôi phần nhưng hắn vẫn lo sợ . Mấy ngày trở lại đây hắn nảy ra ý tưởng khôn lanh hơn là độ thêm cho mình một lớp cây khô không dày không mỏng bên trong áo giáp cũng xem như an toàn là trên hết . Hai thanh vũ khí trường mâu Thương Dương Kích và Vạn Thủ Thuẫn được Phàm Vũ cất vào trong nhẫn trữ vật , tiện cho việc di chuyển tìm mục tiêu , đợi đến khi xác định được mục tiêu rồi mới quyết định đánh hay không . Dù gì hắn hiện tại cũng không phải là vô địch ít nhất là trong mảnh rừng này . Địa Lang bên cạnh vẫn một nét mặt nguyên trạng , không vui không buồn , ánh mắt lại đang một tia hưng phấn reo lên . Phàm Vũ ánh mắt hứng thú quay qua nhìn Địa Lang thách thức: " Đua không " " Chơi " Địa Lang cũng không ngán truyền âm " Đếm tới ba nhé " Phàm Vũ giao kèo Một Phàm Vũ bắt đầu đếm cùng lúc hai tên này làm hành động vào tư tế sẵn sàng chạy điền kinh a Ba Đù Pha chơi dơ chưa đếm hai đã đếm ba rồi chạy mất dạng của Phàm Vũ khiến Địa Lang hoang mang không biết có chọn lầm chủ không nữa . Mà Phàm Vũ lúc này vận linh lực vào hai chân chạy như điên về phía trước , phóng qua hai ba bụi cỏ cao , chống tay bật nhảy qua cả tản đá to lớn . Hắn đắc ý vì mình đã chấp Địa Lang hai chân rồi vẫn chạy nhanh hơn mà quên mất hắn đã giở trò a. Vèo... "Á Đù..." Đang hí hửng nghĩ đã thắng đến chín phần , Phàm Vũ chợt phát giác quay đầu , bên phải mình vậy mà có một bóng đen lướt qua , mới đó đã mất dạng đâu không thấy rồi . " Ăn gian như chó " Phàm Vũ uất ức chửi thầm sau đó lập tức vận dụng hết tốc độ đuổi theo bóng đen kia hòng không muốn thua cuộc Vèo ...Vèo Phàm Vũ chơi trội ý niệm lẩm bẩm trong miệng , hắn kích hoạt huyết mạch Linh Dương Thú trong người , một tia sáng từ ngôi sao năm cánh lóe lên giữa lòng ngực , Phàm Vũ cảm thấy một tiếng gọi của tổ tiên Linh Dương Thú sau đó toàn thân có một dòng năng lượng kì lạ chạy dọc cơ thể thoáng chốc đã khiến toàn thân nhẹ bỏng , nhanh nhẹn hơn rất nhiều . " Ngu gì chấp hai chân " Phàm Vũ lật như bánh tráng , trong người giờ đây đã kích hoạt huyết mạch có khả năng di chuyển chạy chọc tốt như vậy mà , hắn chuyển từ trạng thái chạy hai chân sang tư thế hai tay chống xuống rất làm ra lực nhảy cho cả cơ thể thật xa . Cứ thế mà hai bóng ảnh liên tục tranh nhau giành vị trí nhất cuộc , Địa Lang có chút kinh ngạc về tốc độ đột ngột của Phàm Vũ bất quá nó cũng không quan tâm . Đoàn Đoàn ... Phàm Vũ đang chạy phía sau Địa Lang một đoạn lúc này lại nghe thấy tiếng động rên trời vang lên từ xa , trong lòng thầm lo nghĩ cho Địa Lang có chuyện gì , hắn cấp tốc lao thật nhanh chạy về phía trước . " Lang , có chuyện gì " Phàm Vũ thấy bóng dáng Địa Lang liền la lớn hỏi thăm Kétttt Bịchhhh Ây Zaaaa Những tiếng động kì lạ liên tục phát ra nhưng không phải từ Địa Lang , không phải từ tiếng động kì lạ trước đó mà chính là từ Phàm Vũ . Biến cuộc trước đó đang lo lắng mà cứ cắm đầu chạy , nhìn thấy trước mặt có tản đá to chắn ngang đường chạy , Phàm Vũ tự tin lấy đà chống tay lộn nhào qua một cách đầy kĩ thuật . Nào ngờ không biết vô tình hay cố ý Địa Lang đột ngột dừng là tức khác chổng mông cắm mặt nhìn về phía phát ra tiếng động kia mà lúc này Phàm Vũ đang trên đà lao đến hoảng hốt trên không trung múa may tay chân phanh lại để tránh va chạm. Nhưng diễn biết quá nhanh , ông trời cũng ngăn không kịp , một cú đáp không như ý muốn làm cho mặt mũi tên này cắm thẳng vào bờ mông đang chổng lên trời của Địa Lang Một bờ mông căng mộng đầy lông và một cảm giác không thể nào ngờ tới đang lan tràn khắp đầu óc chàng thanh niên kia . Phàm Vũ thẩn người , quê độ lấy tay phát vào mông Địa Lang cái chát . Nhưng liền một tia nghiêm túc xuất hiện trên khuôn mặt . Phàm Vũ nhìn về phía Địa Lang cũng nghĩ tên này không chú ý đến mình cũng chữa quê nhanh chóng . Địa Lang quan sát hiện trạng phía dưới kia cực kì chăm chú cùng đề phòng , Phàm Vũ sau khi chữa quê liền bò người đến hóng hớt có chuyện gì . Một tiếng nói khiến hắn trợn trừng mắt lên . " May là sáng ta chưa ỉa " " Ha ha " Địa Lang nhẹ nhàng truyền ý niệm Sắc mặt Phàm Vũ biến dị chưa từng có , hắn quay qua chửi một tiếng to chấn động cả mảnh rừng a " Má "
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38
Chương sau