Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38
Chương sau
Tại một dòng sông nhỏ , dòng nước xanh biếc lặng lẽ trôi , Phàm Vũ trên thân có vài vết cắt rớm máu đa được rửa sạch , hắn đang ngâm mình đầy thỏa thích , gương mặt có phần đắc ý ngắm nhìn bầy trời trong xanh phía trên . Tựa như đang thả mình tách biệt với thế giới xung quanh . Phía trên bờ này , một thân hắc ảnh to lớn nằm dài dưới mặt đất , ánh mắt nhắm hờ hửng nghỉ ngơi . " Ây dza ... sảng khoái " Giọng nói chính là của Phàm Vũ từ phía dòng sông cất lên , hắn nhẹ nhàng tiến đến mặc lại y phục rồi lại loay hoay gôm nhặt củi khô muốn nấu nướng một phen . " Hịt Hịt ..." " Đù ...Thính vậy " Phàm Vũ đốt lửa , lấy ra một ít thịt tươi cho lên nướng , mùi hương thơm bay đến mũi đầu yêu lang kia khiến nó tỉnh giấc cất bước mà tiến lại . " Đúng là mũi chó a " Phàm Vũ âm thầm cảm thán Đầu yêu lang lại gần hơn đốm lửa , hai thân ảnh một đen một vàng đã đối diện nhau có đôi chút ngại ngùng thèn thùng . Nhìn màn này , Phàm Vũ cũng chủ động nói trước . " Chưa đi sao ?" Nghe thấy Phàm Vũ hỏi , đầu yêu lang kia không đáp lại mà làm ra điệu bộ . Trên giữa trán nó bây giờ xuất hiện một loại ấn chú có chút ánh sáng lấp ló , bên trong có hình một giọt máu theo hình dạng đang rơi xuống hiện hữu ... Chính là Kết Ấn - dùng để liên thông hai cá thể lại với nhau , trong trường hợp giữ một người và một thú thì gọi là khế ước chủ tớ . Chỉ cần Phàm Vũ nhỏ máu của mình vào phù ấn kia , ngay lập tức trở thành chủ nhân của nó , có thể sai khiến cũng như quyết định sống chết của đối phương hoặc nếu chủ nhân chết đi thì yêu thú có liên kết cũng sẽ thập tử theo . Phàm Vũ nhìn thấy cảnh tượng này , có chút tò mò không biết đối phương định làm trò ma quỷ gì , bất quá hắn đôi chút cũng có kinh nghiệm nhận chủ đồ vật rồi nên có thể suy đoán là tên này muốn hắn nhận chủ . Đắng đo hồi lâu , Phàm Vũ quyết tuyệt mà nói ra " Ta và ngươi chỉ mới gặp nhau không lâu " " Huống hồ tương lai thiện nguy không rõ " " Cố chấp theo ta e rằng sẽ gây phiền phức cho ngươi " Đầu yêu lang nhận thấy đối phương vậy mà muốn chối bỏ mình , ánh mắt có chút bất động nhìn về phía thân ảnh kia . Nó sống trong mảnh rừng già này đã không biết qua bao số năm , chiến đấu sinh tồn gặp biết bao nhiêu kẻ địch , tất cả đều muốn giết chết để hòng đoạt lấy bảo vật trên người nó , mà mới đây trận chiến giữa nó với bầy yêu lang kia cũng là cùng một lý do . Nhưng với bản năng của loại sói ... đầy lạnh lùng , kêu ngạo là vĩnh viễn không thay đổi được , nó cũng có tôn nghiêm của chính mình . Giờ đây lại đối với một ân tình cứu mạng mà không cưỡng cầu báo đáp thật là hiếm có . Nó đã hạ quyết tâm , một ánh mắt kiên quyết sáng lên , nó tiến sát đến bên Phàm Vũ đặt chân trước lên vai tiểu thanh niên , một động tác nhỏ đã cho thấy sự to lớn về hình thể của nó . Phàm Vũ ngồi phía dưới như một khúc gỗ nhỏ xíu đang bị chắn lấy bởi yêu ảnh phía trước , tựa như nếu đối phương có dùng chiêu đè người thì hắn cũng toi a . Ngay lúc này , một luồng ý niệm hiện lên trong đầu Phàm Vũ , ánh mắt lấp lóe kinh ngạc . Đầu yêu lang kia vậy mà có thể truyền đạt ý nghĩ bằng cách thông qua trí linh với hắn . Một hồi lâu sau ... " Được thôi , vậy chúng ta cùng nhau sát cánh , việc nhận chủ tạm gác sang một bên , dù gì ta cũng một thân cô độc " Phàm Vũ nhận được ý niệm muốn đi theo của đầu yêu lang nên cũng không đuổi nó đi nữa , giữ bên mình xem ra cũng có một người bạn thay cho Tiểu Dương . Đầu yêu lang ánh mắt cũng vui mừng trở lại , nó cúi người về phía trước , dưới đất xuất hiện hai khối ngọc hình vuông một đen một trắng đang phát sáng . " Gì nữa đây đại ca " Phàm Vũ tò mò , không biết nó định làm gì Đầu yêu lang kia chăm chú nhìn về phía hai khối ngọc trước mặt , chi trước lần lượt đẩy về phía Phàm Vũ như muốn hắn nhận lấy . Hai khối ngọc hình vuông này không to cũng không nhỏ , bên ngoài phát lên một chút ánh sáng không mấy vô lại nhưng lại tỏa ra một cổ khí tức lạnh lùng âm u , thâm sâu bất khả đoán . Phàm Vũ nhẹ đưa đầu ngón tay chạm vào khối ngọc màu đen , cảm nhận được có lột cổ lực lượng đang nhẹ nhàng truyền vào cơ thể mình bất quá cũng không nguy hại gì . Hắn lại đưa tay về phía khối ngọc còn lại , liền thấy càng tiếp xúc gần đến thì không gian xung quanh đang tác động lên bàn tay của hắn , khiến cho nó cũng vặn vẹo theo một cách khác thường . Đầu yêu lang lại truyền âm giải thích , hai khối ngọc này là hai cổ lực lượng được tích tụ từ dị thuộc tính , khối màu đen là dị thuộc tính hắc ám , khối màu trắng là dị thuộc tính không gian , có thể tác động vào không gian đươc hắn lấy từ trên người đầu yêu lang trắng có bộ lông đen thui trước đó . Phàm Vũ đã hiểu ý liền thu cánh tay lại ,trong đầu suy nghĩ lần này có đại thu hoạch , hắn vậy mà có hai loại dị thuộc tính , chỉ cần từ từ dùng thời gian hấp thụ năng lượng bên trong nó là có thể biến mất giữa không gian, còn có thể khoác lên mình một bộ lông màu đen như hai đầu yêu lang kia nữa . Một cảm giác khao khát lan truyền khắp cơ thể hắn , đối với một kẻ đang trên đường mưu cầu sức mạnh như Phàm Vũ thì quả thực như buồn ngủ gặp chiếu manh rồi . Thấy Phàm Vũ hơi chần chừ , đầu yêu Lang lại làm ra động tác khiến tên này càng kinh ngạc hơn Trong nháy mắt phía bên cạnh hai khối ngọc đã xuất hiện thêm một khối ngọc màu nâu - là thổ thuộc tính do đầu yêu lang biến ra . Nó đang sợ Phàm Vũ không hài lòng đến hai cổ lực lượng kia nên đành đem dị thuộc tính của bản thân ra cho hắn . Bị tình nghĩa của tên yêu lang này làm cho cảm động , Phàm Vũ làm ra điệu bộ hời hợt hài lòng gật đầu thu vào hai khối ngọc một đen một trắng vào nhẫn , khối ngọc còn lại trả lại cho đầu yêu lang . Xong xui mới cất tiếng hỏi : " Ngươi có tên không " Bất quá , là một yêu thú giống loài sói hoang , có ai đâu mà đặt tên cho chúng , nó còn đặt biệt là một con sói biến dị có bộ lông đen trái ngược với đồng loại nên đã bị cô lập từ nhỏ . Phàm Vũ hỏi ra nó cũng đành im lặng . Đưa mắt nhìn đầu yêu lang , Phàm Vũ hơi hiểu ra chuyện mà phán đoán " Ngươi có thổ thuộc tính là nổi bật hơn hẳn đồng loại a " " Vậy Địa Lang thì sao , tên của ngươi là Địa Lang được không " Như hài lòng với cái tên , đầu yêu lang tru lên một tiếng dài rồi tiến đến gãy gãy đầu vào Phàm Vũ ... " Hú...." " Ha Ha ..." " Nào , lại đây làm miếng thịt đi Địa Lang huynh "
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38
Chương sau