🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nhìn thấy Tần Thiên bị Lâm Nhất tát bay ra ngoài, trên Phi Thiên Đài là một khoảng tĩnh lặng, biểu cảm của bọn họ đều cứng đờ trong chốc lát.

Thất bại của Tần Thiên, gần như xảy ra trong chớp mắt.

Khi tất cả mọi ngưoi đều cho rang Lam Nhất đã bị vay chat, không thể phản kháng, Lâm Nhất lại đột nhiên ra tay, chớp mắt thoát ra. Không chỉ đánh bay chín thanh trường kiếm hóa thành xích sắt trong nháy mắt, còn chỉ dùng một tay đã đánh bay Tần Thiên, ép đối phương phải mở cả trục tranh Tinh Tượng.

Tần Thiên rất kiêu ngạo, ngạo cốt lăng thiên, ngay cả trong tên của hắn ta cũng có thể cảm nhận được.

Hắn ta xếp trong một nghìn người đứng đầu bảng tinh quân, nói là siêu phàm cũng không hề quá chút nào, sau này nhất sẽ trở thành đại lão vương giả cảnh giới Sinh Tử.

Vì vậy khi Lâm Nhất cười nhạo hắn ta, bị buộc phải sử dụng Tinh Tượng, hắn ta đã lập tức thu trục tranh lại.

Hắn ta rất tự tin, tự tin rằng không cần dùng Tinh Tượng, hắn ta vẫn có thể trấn áp được Lâm Nhất.

Nhưng vừa trở tay đã bị một cái bạt tay đánh trở lại, bị tát cho hộc máu bay đi, nửa khuôn mặt sưng thành cái đầu heo.

Dáng vẻ nhếch nhác đó, so với đám người Chương Diên bại trong tay Lâm Nhất còn khó coi hơn gấp mấy lần.

Ít nhất mấy người này, không phải chịu cái bạt tai của Lâm Nhất.

“Ngươi muốn chết hả?"

Tần Thiên bùng nổ cơn thịnh nộ, một luồng kiếm thế hùng mạnh hóa thành kiếm quang chói lọi lao thẳng lên trời, kiếm uy ngập tràn, trấn áp đến mức khiến người ta không thở nổi.

Mạnh quá!

Đám người Giang Ly Trần khẽ biến sắc, vội lùi về sau, sau khi tên này bị bẽ mặt thì đã hoàn toàn mất đi phong độ.

Khí chất siêu phàm thoát tục trước đó hoàn toàn không còn nữa, hắn ta trở lên hung dữ đáng sợ, sát khí ngập trời.

Lâm Nhất khẽ nheo mắt lại, ý sát phạt trong kiếm khí này quả thực dũng mãnh, quả nhiên ... người có thể xếp vào một nghìn người đứng đầu bảng tinh quân, chưa nói là chém vạn người, dưới tay ít nhất cũng đã có hàng nghìn tính mạng.

Vị trí càng cao trên bảng tinh quân sẽ càng nhuốm đầy máu tanh, không có chút tạp chất nào lẫn vào, đó là máu tươi và hỏa diễm, còn có vô số thi thể chất chồng mà thành.

“Dừng tay!"

Nhưng chính vào lúc này, một giọng nói thanh thoát vang lên, Diệp Tử Lăng và cô gái xuất trần bên cạnh nàng ta, dẫn theo một đoàn người đông đúc, hùng hổ tiến tới.

"Mộc sư tỷ ... "

Sắc mặt Tần Thiên thay đổi, nháy mắt thu lại sát khí và kiếm quang trên người.

"Bái kiến Mộc sư tỷ!"

Những đệ tử khác của Kiếm Tông vội vàng chắp tay hành lễ, vẻ mặt vô cùng cung kính.

Lâm Nhất nghiêng đầu lại nhìn, thấy Diệp Tử Lăng, hắn chớp mắt với nàng ta, lộ ra hàm răng trắng.

Diệp Tử Lăng lập tức thấy đau đầu, tên này thật đúng là kẻ chuyên gây rắc rối. Nghe cha nói khoảng thời gian này hắn luôn bế quan, kết quả vừa ra ngoài đã gây ra động tĩnh lớn như vậy rồi.

“Tần Thiên, trước khi đi sư tôn đã nói như thế nào?"

"Diệp tỷ tỷ, tỷ xem chuyện này nên giải quyết như thế nào?"

Sau khi giáo huấn đệ tử chính tông một phen xong, sắc mặt của cô gái họ Mộc hòa hoãn, nhìn Diệp Tử Lăng nhẹ giọng hỏi.

Diệp Tử Lăng thông minh sáng suốt, tâm tư nhạy biết, biết bề ngoài Mộc Thanh Thanh tuy rằng là đang dạy dỗ đám người Tần Thiên, nhưng trên thực tế là đang bảo vệ bọn họ.

Đã dạy dỗ mạnh tay như vậy rồi, nếu nàng ta còn muốn tiếp tục truy cứu, thì có vẻ hơi thiếu tình người.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.