🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Giang Ly Trần mở mắt trước tiên, trên mặt tràn đầy vẻ hưng phấn, cảm thấy toàn thân tràn ngập sức mạnh vô hạn.

Lần này gã luyện hóa được bốn đạo khí thần long!

Thành tựu này tương đối lợi hại, gần như lấp đầy cơ thể gã, cần ít nhất hai đến ba tháng để hoàn toàn tiêu hóa.

Sau cơ duyên này, e là một bước lên mây, sẽ đột phá đến cảnh giới Thần Đan trong vòng nửa năm.

"Ha ha ha, thoải mái!"

Người gặp chuyện vui thì tinh thần thoải mái, với tâm trạng đắc ý, Giang Ly Trần không nhịn được cười lớn, khóe miệng nhếch lên vẻ kiêu ngạo.

Nhưng khi gã dời ánh mắt đi thì phát hiện hai người đã tỉnh trước đó là Phùng Chương và Lưu Thanh Nghiêm, ánh mắt cả hai đờ đẫn, miệng há hốc, nhìn về một hướng mà không thốt nên lời.

Có vẻ khá thất thần so với trạng thái hăng hái của gã.

Ồ?

Hai người bọn họ có lẽ chỉ luyện hóa được ba đạo khí thần long, thậm chí chỉ hai đạo cũng không chừng, hoàn toàn không sánh bằng gã.

Xem ra vị trí đại sư huynh vẫn khá vững vàng.

Giang Ly Trần mỉm cười, bước tới hỏi: "Hai sư đệ đang nhìn gì thế?"

"Tự nhìn đi."

Mặt Lưu Thanh Nghiêm không cảm xúc, lạnh nhạt đáp.

Ô, lại còn giận dỗi cơ đấy!

Giang Ly Trần bật cười, làm theo lời, đưa mắt nhìn về hướng hai người chỉ.

Xoẹt!

Ngay lập tức, mắt gã bị ánh sáng vàng rực rỡ chiếu cho chói lóa. Chỉ thấy Lâm Nhất ngồi xếp bằng giữa không trung, không biết từ lúc nào đã có mười ba bóng ảnh rồng tụ quanh người hắn.

Ánh sáng rực rỡ, đan xen nhau chiếu rọi.

"Chết tiệt ... Sao mà chói mắt thế !! "

Giang Ly Trần lập tức sững sờ, theo bản năng giơ tay lên che chắn phía trên đôi mắt.

Đến khi cặp mắt híp lại, nhìn kỹ lại, gã đếm được đúng mười ba bóng ảnh rồng, không thừa không thiếu. Khí tức trên người Lâm Nhất ổn định, ánh sáng lưu chuyển, không hề có dấu hiệu đạt đến giới hạn.

Gã hoàn toàn ngớ người, kinh ngạc không nói nên lời, miệng há to mà không thể khép lại.

Cái quái gì đây, sao có thể chứ!

Mười ba đạo khí thần long!

Vẫn chưa đạt đến giới hạn!


"Năm đạo."

"Năm đạo."

Phùng Chương và Lưu Thanh Nghiêm gần như đồng thanh trả lời.

Khóe miệng Giang Ly Trần co giật, vẻ mặt có chút xấu hổ. Đây đã là giới hạn của Tinh Quân rồi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.