🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Cùng với chiến thắng của Diệp Tử Lăng, hy vọng của Huyền Vương Điện đã hoàn toàn bị xóa bỏ.

Cái gọi là hình thức địa ngục của Sở Thiên Hạo cũng chỉ là một trò cười, đến ngay cả Diệp Tử Lăng còn đánh không lại, còn muốn một địch năm, quả thực ngây thơ.

"Đại sư tỷ trở lên lợi hại như vậy từ lúc nào ... "

Đám người Giang Ly Trần sững sờ, có phần không dám tin.

Lâm Nhất im lặng cười, huyết mạch dòng chính của Thế gia Thánh Cổ, sao có thể không mạnh được chứ.

Chỉ là nàng ta luôn ở trong Phù Vân Kiếm Tông, làm lỡ mất khoảng thời gian khá dài, nếu như nàng ta muốn, sợ rằng đã là yêu nghiệt siêu phàm từ lâu rồi.

Dĩ nhiên nguyên nhân chủ yếu nhất vẫn là chưởng môn phái Phù Vân, lão đầu thối này không chỉ không để tâm tới tông môn, mà ngay cả con gái của mình cũng không để ý tới.

Nếu ông ta bằng lòng chỉ điểm dạy dỗ Diệp Tử Lăng, thì với thiên phú yêu nghiệt đứng đầu tam bảng của ông ta, Diệp Tử Lăng nhất định không chỉ có được thành tựu như bây giờ.

"Lâm Nhất, cảm ơn đệ."

Chẳng mấy chốc, Diệp Tử Lăng đã quay về chỗ ngồi của Phù Vân Kiếm Tông, nàng ta mỉm cười ngọt ngào, dáng vẻ vô cùng động lòng người.

Những người khác thoáng ngây ngẩn hồi lâu, rồi chợt tỉnh ngộ, toàn bộ Phù Vân Kiếm Tông chỉ có mình Lâm Nhất nắm giữ Phù Vân Thập Tam Kiếm.

Diệp Tử Lăng có thể tu luyện được ba kiếm cuối cùng, nhất định là do Lâm Nhất chỉ dẫn, bây giờ nàng ta đánh bại được Sở Thiên Hạo, trong đó tất nhiên không thiếu công lao của Lâm Nhất.

"Không cần cảm ơn, chỉ cần ... lấy thân báo đáp là được."

Lâm Nhất chớp mắt, nhẹ giọng cười nói.

Những người khác suýt nữa sợ hai kêu lên, phong thái vừa nay của Diệp Tử Lăng quả thật tuyệt thế vô song. Rất nhiều người, thậm chí lần đầu tiên phát hiện ra, đại sư tỷ của bọn họ lại có khí chất tuyệt thế nhường này.

Hiện giờ nàng ta thong thả đi tới, dưới ánh hào quang đó, bọn họ thậm chí còn không dám ngẩng đầu lên nhìn thẳng.

Diệp Tử Lăng cũng không nổi giận, nhìn Lâm Nhất ung dung cười nói: "Đệ vẫn nên nói ít đi một chút thì hơn, lỡ như ta thực sự đồng ý rồi, thì đệ không còn đường lui đâu."

Lâm Nhất mỉm cười, không nhiều lời nữa.

Hắn cũng đã thắng Huyền Vương Điện, nên vừa nãy mới dám trêu chọc như vậy. Nếu như Diệp Tử Lăng thực sự đồng ý, vậy đúng như lời nàng ta nói, hắn quả thực không còn đường lui.

"Hừ, trai đểu."

Trong hộp kiếm Tử Diên, Tiểu Băng Phượng khinh thường nói.

Lâm Nhất không để ý tới nàng ta, hắn nhìn về một hướng nào đó nói: "Trận tiếp theo sẽ không dễ dàng đâu, Huyết Nguyệt Động Thiên còn khó đối phó hơn Huyền Vương Điện nhiều."

Trong lòng bọn họ trùng xuống, sắc mặt dần trở lên nghiêm túc.

Bọn họ hiểu rất rõ, có thể nghiền nát được Huyền Vương Điện với tỷ số năm không, không phải là bởi vì Phù Vân Kiếm Tông mạnh đến mức đó.

Mà là do đối phương quá lệ thuộc vào khí thế vương giả, một khi bị tìm ra cách khắc chế, thì thực lực của họ tất nhiên sẽ giảm đi rất nhiều.

Huyết Nguyệt Động Thiên, thì không giống như vậy!

Lam Nhat trong long vẫn luon suy nghĩ, giua Huyet Nguyet Dong Thien va Tử Nguyệt Động Thiên ở Huyền Hoàng Giới liệu có liên quan gì đến nhau hay không.

Bởi vì võ học của hai bên đều quá tương tự nhau, một bên là Tử Nguyệt Lăng Không, một bên là Huyết Nguyệt Lâm Không, tên cũng chỉ khác biệt hai chữ.

“Diệp Tử Lăng, Huyết Nguyệt Động Thiên này rốt cuộc có lai lịch gì?"

Lâm Nhất nhìn Diệp Tử Lăng, lên tiếng hỏi.

Diệp Tử Lăng trầm ngâm nói: "Huyết Nguyệt Động Thiên là phân nhánh của Huyết Nguyệt Thần Giáo ở Ma vực Thương Huyền, thế lực của Huyết Nguyệt Thần Giáo ở giới Côn Luân có thể sánh ngang với Tàng Kiếm sơn trang. Có tin đồn rằng, tiền thân của Huyết Nguyệt Thần Giáo là Huyết Nguyệt Hoàng Triều. Thế nhưng Huyết Nguyệt Hoàng Triều, từ lâu đã bị Đế quốc Thần Long hủy diệt từ thời thượng cổ rồi."

Lâm Nhất như có điều suy nghĩ, lai lịch như vậy quả thực rất lớn.

Dĩ nhiên Đe quốc Thần Long thời thượng cổ hoàn toàn khác với Đế quốc Thần Long hiện tại. Thịnh thế hoàng kim suy tàn, Đế quốc Thần Long từ lâu cũng đã sụp đổ.

Đế quốc Thần Long hiện giờ, là từ sau khi cửu đế xuất thế, kết thúc thời đại bạo loạn hắc ám rồi xây dựng lại.

Diệp Tử Lăng đột nhiên yên lặng, không nói thêm nữa, lộ ra dáng vẻ lắng nghe và trầm tư suy nghĩ.

Lâm Nhất liếc nhìn qua, biết là có người đang truyền âm cho nàng ta, hắn ngẩng đầu lên nhìn, thấy khóe miệng của phủ chủ Thương Huyền Phủ đang động đậy.

Hồi lau, Diep Tử Lang nhìn đám người Lâm Nhất nói: "Phủ chủ Thương Huyền nói, người của Huyết Nguyệt Đông Thiên muốn thay đổi hình thức giao đấu của trận cuối cùng. Đó là để hai nhà lựa chọn ra một đại diện, sau đó đấu một trận quyết định thắng thua, giảm bớt yếu tố may mắn trong rút thăm."

“Ò?"

Khuôn mặt Lâm Nhất lộ ra nụ cười, ý kiến này quả thực có phần thú vị.

“Sao đột nhiên lại muốn thay đổi quy tắc ... "

Trên dưới Phù Vân Kiếm Tông cũng vô cùng nghi hoặc, trong mắt tràn đầy sự khó hiểu, thực sự nghĩ không ra.

“Có lẽ là khi thấy chúng ta chiến thắng tuyệt đối Huyền Vương Điện, họ không nắm chắc được phần thắng, nhưng bọn họ lại có lòng tin rất lớn với thực lực của Hạ Hầu Tuyệt." Diệp Tử Lăng nhẹ giọng nói.

Lâm Nhất như có điều suy nghĩ, nguyên nhân lớn nhất, có lẽ là xuất phát từ Diệp Tử Lăng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.