Chương trước
Chương sau
Suy nghĩ của Lâm Nhất rất rõ ràng, không thăng cấp thì thôi, một khi đã thăng chí ít cũng phải đạt tới cảnh giới Tinh Hà. Tích lũy nhiều như vậy, mà còn dừng lại ở cảnh giới Tinh Nguyên, cũng không khỏi có chút vô dụng.

Nếu như có thể, bèn thử xông thẳng lên Tinh Tượng.

Trong mắt người ngoài, đây đúng là chuyện hoang đường, đột phá Tinh Quân còn chưa biết có thành công hay không, chứ đừng nói là trực tiếp vượt cảnh giới.

Nơi đây tuy đơn sơ, nhưng có Cửu Diệp Thánh Quả, Lâm Nhất cũng chẳng cầu phong thủy địa bảo gì.

Bố trí đơn giản vài nghìn viên đan Tinh Thần trong phòng, để khí tinh nguyên tràn ngập khắp nơi, Lâm Nhất ngồi xếp bằng, nuốt Cửu Diệp Thánh Quả.

Âm!

Khi Thánh Quả đi vào trong cơ thể, một luồng năng lượng hùng hậu, cuồn cuộn không ngừng tràn ngập bên trong cơ thể hắn.

thiên tài địa bảo chín nghìn năm mới kết quả, ẩn chứa nguồn năng lượng mà người thường khó thể tưởng được. Lâm Nhất hít sâu một hơi, đè nén cảm xúc đang dâng lên trong lòng, hai mắt hắn từ từ nhắm lại, thúc giục Tử Diên Kiếm Quyết.

Kiếm quyết dâng trào, chân nguyên xao động.

Lâm Nhất ngồi xuống rất nhanh đã nở ra một đóa hoa Tử Diên màu bạc từ từ chuyển động, kiếm khí cường đại cuốn lấy chân nguyên, điên cuồng luyện hóa năng lượng của Cửu Diệp Thánh Quả tích tụ trong cơ thể.

Dưới sự thôn phệ điên cuồng này, kiếm khí và chân nguyên trong cơ thể không ngừng gia tăng mạnh mẽ, chậm rãi hướng về bình cảnh của cảnh giới Thiên Phách.

Lần thôn phệ này, kéo dài suốt hai canh giờ.

Dù đã tặng hết lá của Thánh Quả cho người khác, nhưng dù sao cũng đã tích lũy được chín nghìn năm. Nhờ vào nguồn năng lượng hùng hậu này, chân nguyên trong cơ thể Lâm Nhất điên cuồng tăng vọt với tốc độ kinh người. Đồng thời, khi chân nguyên không ngừng gia tang, Lâm Nhat có thể cả nhận một cách rõ ràng nhục thân và kiếm ý của hắn, cũng gia tăng lên nhiều.

Quá trình thăng cấp lên Tinh Quân, có thể nói là vô cùng suôn sẻ, gần như là thuận lý thành chương.

Hắn vốn đã tích lũy kinh người, đại hội Danh Kiếm lần này khiến cho thực lực của hắn như được lột xác, cảm ngộ kiếm đạo càng tiến bộ vượt bậc. Hiện giờ còn thôn phệ Cửu Diệp Thánh quả, có thể nói là điên cuồng tăng vọt, mỗi một giây đều có những biến hóa khôn lường.

Sau nửa giờ, Lâm Nhất cảm nhận được chân nguyên đã không thể ngưng tụ, đạt đến điểm ranh giới chuẩn bị biến chất.

“Sắp thăng cấp lên Tinh Quân rồi sao?"

Lâm Nhất thầm lẩm bẩm, như đã hiểu ra, biết chân nguyên sắp chuyển hóa thành Tinh Nguyên, cảnh giới Thiên Phách sắp phải vẫy tay từ biệt hắn.

Từng đợt sóng Tinh Quang cuồng bạo từ trong cơ thể Lâm Nhất tỏa ra ngoài, nhìn từ xa như thể cả bầu trời sao đều rơi lên người hắn. Hiển nhiên, đây chính là dấu hiệu của việc sắp trở thành Tinh Quân, chân nguyên cũng do vậy mà biến hóa, trở thành Tinh Nguyên mạnh mẽ hơn.

Trong lòng Lâm Nhất không ngừng gợn sóng, nhưng lại không dao động quá nhiều, hắn thúc giục huyết diễm thánh văn bên trong Thương Long Ấn ở tim.

Xoat!

Hơn trăm long văn tử kim lập tức bùng cháy trên người hắn, biến hóa thành sự tồn tại tựa thánh văn, nhục thân vào thời khắc này đạt đến mức độ tương đương với thánh khí bách văn.

Sau khi làm xong hết tất cả, Lâm Nhất không vội vã, từ từ luyện hóa năng lượng còn sót lại của Cửu Diệp Thánh Quả.

Đợi sau khi đã luyện hóa hết toàn bộ năng lượng của Cửu Diệp Thánh Quả, trong cơ thể Lâm Nhất tràn ngập chân nguyên hùng hậu không thể diễn tả. Trạng thái hiện giờ trong cơ thể hắn, giống như một ngọn núi lửa sắp phun trào, có xu thế nổ tung bất kỳ lúc nào.

Nhưng hắn đã sớm thúc giục huyết diễm thánh văn, nhục thân sánh ngang thánh khí, vững vàng trấn áp được nguồn năng lượng này.

Phá!

Vào khoảnh khắc chân nguyên cuồng bạo này đạt đến cực hạn, Lâm Nhất trong lòng khẽ quát lên một tiếng, chân nguyên trong cơ thể lập tức bùng cháy.

Rắc, bình cảnh thuộc về Thiên Phách nháy mắt bị phá vỡ, không hề có chút trở ngại.

Cùng lúc đó, trên cửu thiên có một tia Tinh Quang rơi xuống, dung nhập vào trong huyết nhục xương cốt. Chân nguyên hùng hậu bên trong cơ thể hắn bắt đầu chuyển hóa, chân nguyên của hắn cực kỳ đáng sợ, không chỉ hùng hậu khoáng đạt, mà dưới tình huống Thất Hoa Tụ Đỉnh, cô đọng đến mức độ còn mạnh hơn những người cảnh giới Tinh Nguyên.

Chuyển hóa bậc này chỉ cần không cẩn thận, sẽ xuất hiện dao động, khiến cho nhục thân rơi vào nguy hiểm cực lớn.

Nhưng tâm tư Lâm Nhất cẩn thận, đã có sự chuẩn bị từ lâu, không có một chút hoảng loạn. Sau khi thăng cấp lên Tinh Quân, cảm xúc của hắn không hề dao động, chuyển hóa chân nguyên thành Tinh Nguyên như mây trôi nước chảy.

Lại nửa canh giờ trôi qua, chân nguyên hùng hậu bên trong cơ thể Lâm Nhất như dự đoán mà chuyển hóa hết thành Tinh Nguyên cường đại hơn.

Xoạt!

Vô số Tinh Quang từ lỗ chan long no rộ, khiến cho cả người han trông vô cùng chói mắt, lấp lánh tựa châu quang bảo khí.

Phá tiếp!

Lâm Nhất lại thầm quát khẽ một tiếng, tất cả Tinh Quang bùng phát ra nháy mắt bị thu hồi vào trong cơ thể. Bình cảnh của cảnh giới Tinh Nguyên dễ dàng bị nghiền nát, từng dòng tinh hà chảy uốn quanh vùng Tử Phủ.

Không lâu sau, Tinh Nguyên khoáng đạt ngưng tụ thành chín đạo tinh hà, khí thế trên người Lâm Nhất đạt đến cảnh giới Tinh Hà đỉnh phong.

Từ cảnh giới Thiên Phách Thất Trùng tới cảnh giới Tinh Hà đỉnh phong, suốt quá trình không hề có bất cứ trở ngại nào, đơn giản giống như ăn cơm uống nước vậy. Nếu có người ngoài ở đây, khẳng định sẽ sốc đến rớt hàm, hoàn toàn không lý giải được cảnh tượng trước mắt.

Nhưng đối với Lâm Nhất mà nói, hắn đã đợi ngày hôm nay quá lâu, không có gì là bất ngờ cả.

Sau khi tất cả chín đoạn tinh hà thành hình, Lâm Nhất thử đột phá lên Tinh Tượng, chẳng mấy chốc, khuôn mặt hắn đã hiện lên vẻ đau đớn.

Xem ra vẫn là hơi vội vàng, cảnh giới vẫn chưa được ổn định.

Trong lòng Lâm Nhất đã có chủ ý, cũng dừng việc thử đột phá lại. Hắn mở mắt ra, từ trong con ngươi lóe ra tinh quang chói mắt. Trong hư không, nháy mắt nổi lên từng luồng gió lốc do kiếm ý ngưng tụ mà thành.

Khi Lâm Nhất đứng day, muốn kiểm tra thực lực chân chính của cảnh giới Tinh Hà một phen.

Có khí tức vô cùng cường đại giáng xuống trang viên nhà họ Hoàng, khí thế hung hãn, người tới không có ý tốt.

"Cảnh giới Long Mạch?"

Lâm Nhất khe nhíu may, khong chỉ canh giới Long Mạch, mà con có rat nhiều cường giả cảnh giới Thần Đan cũng đều tới nhà họ Hoàng.

Xem ra lời Triệu Nham nói quả thật không sai, muốn mang Kiếm Thiên Lôi đi là chuyện không hề dễ dàng, nhưng ở đây là nhà họ Hoàng, gia chủ nhà họ Hoàng cũng không dễ chọc vào như vậy.

Suy nghĩ trong lòng Lâm Nhất lướt qua như điện xẹt, hắn lao đi như tia chớp, bay thẳng ra cửa.

"Lâm Nhất, có người tới."

Tiểu Băng Phượng và Tiểu Tặc Miêu đáp xuống người hắn, vẻ mặt nghiêm trọng nói.

"Ta biết."

Lâm Nhất ngẩng đầu lên nhìn, dưới bóng đêm, có rất nhiều bóng người đang hoành hành trên không trung trang viên nhà họ Hoàng. Cường giả cảnh giới Long Mạch đó, đã trực tiếp giao thủ với giáo chủ nhà họ Hoang, đồng thời cường giả cảnh giới Thần Đan của nhà họ Hoàng cũng đã được điều động ra hết.

Toàn bộ nhà họ Hoàng loạn thành một nồi cháo, khắp nơi đều vang lên tiếng đánh nhau kịch liệt, ngược lại chỗ của hắn lại vô cùng yên tĩnh.

Ánh mắt Lâm Nhất nhìn về phía sân mà Lạc Hoa đang ở, sắc mặt lập tức lạnh bang, nơi đo có khí tức của Đại Thần Đan tôn giả, dường như không chỉ có một người, chí ít là có ba Đại Thần Đan tôn giả ở đó.

Xoạt!


Lâm Nhất quan sát người áo đen, bình tĩnh nói.

"Còn ... còn ngươi!" Tiểu Băng Phượng biết người Lâm Nhất nói cứu là ai, nhưng nàng ta không mấy bằng lòng đi.

"Ta cùng gã chơi đùa một chút."

Lâm Nhất nhìn người áo đen trước mặt, con ngươi chợt lóe lên, vừa mới thăng cấp lên Tinh Quân, đã phải đấu trực diện với Tiểu Thần Đan tôn giả rồi, thật đúng là kích thích.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.