Chương trước
Chương sau
Tiếng tiêu đó kéo dài, phát ra âm thanh kịch liệt vô cùng chói tai, giống như phượng hót, rồi cùng lúc đạt đến đỉnh phong cùng với kiếm ý thông thiên.

Trường thương màu bạc đánh thẳng một mạch, khi còn cách Lâm Nhất khoảng hai trượng thì bị một cỗ sóng âm và kiếm ý diễn hóa ngăn trở.

Mũi thương lóe sáng, có lôi điện như máu, chói lóa chói mắt.

Nhưng mặc kệ Bôn Lôi ma kiếm gắng sức cỡ nào, ở trước mặt cỗ dị tượng cường đại này, hắn ta vẫn không thể phá được.

Âm!

Trên đống đổ nát, Lâm Nhất đang nhắm chặt hai mắt, lúc này đột nhiên mở mắt ra.

Trong nháy mắt, tiếng tiêu dữ dội đã đạt đến đỉnh phong của Lâm Nhất bất ngờ trở nên du dương trầm bổng. Giống như đã hóa thành một Phong long, bay lượn trong làn mây, càng lượn càng nhanh, cọ rửa đi sắc đêm như máu.

Vùit Mây ra sương tản đi, bầu trời đầy sao hiện ra.

Lâm Nhất mặc một bộ trường bào màu bạc, lại khoác lên ánh sao từ trên trời chiếu xuống, ngón tay hắn chuyển động rất nhanh không ngừng. Khúc Tử Diên Phi Vũ này nhanh đến mức làm cho người ta không thể tưởng tượng nổi, ánh sao rơi lên người hắn dường như đều bị bóp méo.

Từng đạo kiếm ảnh tỏa ra từ trong cơ thể, trong chớp mắt đã hình thành một tòa kiếm trận.

Kiếm trận Tử Diên, tuyệt thế vô song!

Kiếm hình thành trận, Lâm Nhất đang đứng trên đống phế tích lúc này bay vọt lên không trung, mang theo kiếm ý vô biên, cuốn theo ánh sao đầy trời, dùng bông tuyết đang bay đánh về phía trước.

Mặt Bôn Lôi ma kiếm biến sắc, hắn ta cất thánh thương đi, vung tay một cái đã đổi thành thanh kiếm hay dùng trước đó.

Đối với hắn ta, dùng thương thay cho kiếm chung quy vẫn không thuận tay cho lắm.

kiếm quang vung vẩy trong tay hắn ta, có thể nhìn thấy rõ, từng đạo kiếm quang của hắn ta đều hóa thành giao long huyết điện. Giao long đó giống như chiếc roi tiên dài tận mấy trăm trượng, liên tục đánh lên kiếm trận.

Nhưng kiếm trận giống như ngọn núi, với sự gia cố của kiếm ý thông thiên và tiếng tiêu, nó không lộ ra một tí kẽ hở nào.

Trong cái nhìn của mọi người, thân ảnh của Bôn Lôi ma kiếm bị Lâm Nhất bức lùi liên tục.

"Cửu Long Phá Thiên!" Lãnh Ngạo Nhiên rất bực bội, hắn ta đã hoàn toàn tức giận, hắn ta chém ra một kiếm, huyết hải khắp không trung. Huyết hải mênh mông, chín đạo long ảnh

phá hải mà ra rồi gầm lên phẫn nộ lao về phía Tử Diên kiếm trận.

Trong nháy mắt, trời đất đều bị nhuộm thành màu máu, mọi người đều có. thể cảm nhận được sự điên cuồng của Bôn Lôi ma kiếm.

Lâm Nhất không hề hoảng sợ, tiếng tiêu của hắn như cơn bão đổ phần phật không ngừng, rồi đột nhiên trở nên nặng nề. Mỗi một tiếng tiêu, đều giống như có ngọn núi cao vạn trượng nhô lên từ mặt đất, tựa như trời sập đất lõm, chấn động đến mức tai người nghe run lên, đầu váng mắt hoa.

Kiếm trận Tử Diên, nghịch chuyển!

Cửu chuyển về một, phượng hót về phía mặt trời!

Kiếm trận hào hùng kia ầm ầm nghịch chuyển, kiếm ý của Lâm Nhất vốn đã khủng bố, khi nghịch chuyển thì càng đáng sợ hơn. Sau khi cửu chuyển xong thì kiếm ý đáng sợ gần đạt tới tứ phẩm.

Âm ầm ầm!

Chín đạo huyết long bay tới, đánh lên kiếm trận nghịch chuyển, trong hư không tóe ra quang mang khiếp người.

Quá đáng sợi

Tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm nhìn hết thảy, họ không ngờ một người dựa vào một cây tiêu mà có thể đồn ép Bôn Lôi ma kiếm đến mức này.

Keng!

Trong tia sáng chói mắt mà hỗn loạn, một tiếng phượng hót vang lên, sau lưng Lâm Nhất, mặt trời đang từ từ mọc lên.

Dưới sự chiếu rọi của mặt trời, huyết quang đầy trời kia bị xua tan, Lâm Nhất đi ra từ trong ánh mặt trời, thần thái tuấn lãng, diện mạo bất phầm, giống như một vị thần, tỏa sáng lấp lánh.

Phù phù!

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.

Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót.vn nhé các bạn.

Chín đạo giao long huyết sắc của Lãnh Ngạo Nhiên bị kiếm trận cắn nát triệt để, hộc ra một ngụm máu, còn chưa kịp thở dốc. Trong kiếm trận đã có Băng

Phượng khoác lên ánh sáng lung linh lao về phía hắn ta rồi.

Tiếng tiêu chầm chậm không dứt, để phủ thêm một tầng thánh huy cho. Băng Phượng giương cánh.

'Thụp!

Bôn Lôi ma kiếm bay ra ngoài, cả người như con diều đứt dây, rơi xuống ở đăng xa.

Hồng hộc!

Lâm Nhất đứng trên không trung, tiếng tiêu của hắn truyền vào tai mọi người, vang vọng khắp đất trời, tựa như ráng chiều đuổi theo trăng, vọt qua ngang trời.

"Huyền Thiên Trọng Giáp!"

Khi mọi người đang nghĩ rằng, Bôn Lôi ma kiếm lung lay sắp ngã chết là cái chắc, thì trên người hắn ta đột nhiên tỏa ra ánh sáng đáng sợ. Một tầng huyền giáp tỏa ra màu vàng kim, chiếu sáng bầu trời đầy sao, uy áp trên người cuồn cuộn vô tận, dù gì hắn ta cũng ở cảnh giới Tỉnh Tượng.

Huyền Thiên Bảo Giám!

Một người ngơ ngác, rồi chợt nhớ ra người này còn là đệ tử của Huyền Thiên Tông, và còn có một vũ khí bí mật mạnh nhất chưa dùng tới.

Cạch! Cạch! Cạch! Cạch!

Bôn Lôi ma kiếm ỷ vào Huyền Thiên Trọng Giáp, gắng chịu đựng tiếng tiêu rồi lao qua đánh, hai mắt hắn ta đỏ lừ, cả người đều rơi vào điên rồ.

Răng rắc! Trong khi liên tục áp sát, Huyền Thiên Trọng Giáp trên người hắn ta có dấu hiệu nứt vỡ nổ tung. Nhưng cuối cùng đã xông được vào kiếm trận Tử Diên, tốc độ nứt vỡ của Trọng Giáp đang không ngừng tăng lên, Lãnh Ngạo Nhiên mặc kệ.

"Công tử Táng Hoa, giờ chết của ngươi đến rồi!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.