Chương trước
Chương sau
Hắn ta cảm thấy rất uất ức, bởi lẽ hắn ta còn có rất nhiều bí bảo cùng thủ đoạn, nhưng giờ phút này lại không cách nào sử dụng được. Dưới uy áp của Thánh Linh, hắn ta chỉ có thể liều mình chống cự chớ không còn tâm trạng để suy nghĩ đến bất kỳ điều gì khác.

Không hay rồi!

Đồng tử giới tử Thần U co mạnh, hắn ta vô cùng kinh ngạc khi phát hiện hai chân của mình đã mất khống chế mà run rẩy.

Cái này...

Một ý nghĩ khó có thể tin chợt lóe lên trong đầu giới tử Thần U, chẳng lế hắn †a sẽ thật sự quỳ xuống, quỳ trước mặt Lâm Nhất, một tên sâu kiến đến từ hạ giới.

Không! Không! Không!

Nghĩ đến đây, giới tử Thần U chợt cảm thấy vô cùng hoảng sợ, toàn thân phát lạnh. Hắn ta là giới tử cao quý, nhận được truyền thừa từ chiến giới Thần U cổ xưa, phía sau hắn ta là thế gia Thánh giả, thử hỏi sao hẳn ta có thể quỳ xuống trước Lâm Nhất cho được?

Bịch!

Nhưng mọi việc không diễn ra theo suy nghĩ của giới tử Thần U. Quyền mang của Lâm Nhất mang theo uy áp tựa như tia chớp giáng xuống, khiến đôi chân đang run rẩy của hắn ta thoáng cái quỳ sụp xuống.

“Ôi trời ơi...”

Hành động này khiến mọi người thét lên vì kinh hãi, từng bóng người bay vụt đến, bọn họ đứng từ xa trợn tròn mắt mà nhìn cảnh này, miệng há hốc ra, không nói nên lời.

"Điều này... sao có thể?"

Đám giới tử trước đó vẫn xem thường Lâm Nhất, giờ sắc mặt của bọn họ khó coi hơn bao giờ hết.

Điều này... sao có thể!

Một giới tử bị Lâm Nhất ép đến mức phải quỳ xuống, đây quả thực là chuyện trước nay chưa từng có, khó mà tưởng tượng nổi.

Giới tử Thần U có cảm giác mặt mình nóng rát, trước đó, hắn ta vờ vịt khen ngợi Lâm Nhất, nhưng thật ra đó đều là âm thầm mỉa mai. Thậm chí hắn ta tự cho là đúng, bày mưu tính kế ép Bùi Tuyết rời khỏi đối phương, còn dám kết luận rằng Lâm Nhất ắt phải chết.

Với một bầu nhiệt huyết như thế mà cũng dám đấu với giới tử trên Thiên Lộ thì chỉ có một kết quả, đó là bị đùa bốn đến chết.

Nhưng giờ đây, giới tử Thần U lại quỳ xuống, cảnh tượng này tựa như một cái tát tàn nhẫn vỗ thẳng vào lòng tự tôn của hắn ta, khiến mặt hắn ta nóng rát.

Những giới tử khác cũng lộ vẻ âm u, đồng thời, khiếp sợ không thôi.

Tuy bọn họ cũng không có quan hệ thân thiết gì với giới tử Thần U, nhưng từ sâu trong lòng vẫn xem hắn ta là người mình, cho rằng hắn ta là một nhân tài kiệt xuất cùng cấp độ với mình, nên đám người này chưa từng để Lâm Nhất vào

mắt.

Nhưng giờ phút này, tất cả bọn họ đều đã tính sai, thế nên sắc mặt cả bọn cực kỳ khó coi, cũng cực kỳ âm trầm.

"Dừng tay!"

Tất cả diễn ra quá nhanh, đúng lúc này, giới tử Huyền Long và giới tử Thiên Càn mới sực tỉnh. Mặt hai người họ đỏ bừng, hiển nhiên đã thẹn quá hóa giận.

Sao có thể như vậy!?

Bọn họ đã lên tiếng nói rằng sẽ khiến Lâm Nhất phải quỳ mà bò vào, nhưng giờ trước mắt bao người, giới tử Thần U lại quỳ trước Lâm Nhất.

"Chết!"

Lâm Nhất cũng không để tâm đến tiếng rống của hai người này, hắn tung ra một quyền, vẫn là uy năng cùng tốc độ không cách nào tưởng tượng được. Một quyền này vừa mạnh, lại vừa dứt khoát và vô tình.

“Không!”

Người của chiến giới Thần U và hai chiến giới khác đều bị một quyền của Lâm Nhất dọa sợ.

Thật đáng sợi

Giới tử Thần U đã bị uy áp của hai đại Thánh Linh ép phải quỳ xuống, khuất nhục như thế đã đủ khiến thế nhân khiếp sợ, người của bảy chiến giới khác còn chưa kịp phản ứng, vậy mà lúc này, trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Lâm Nhất lại không hề có ý định dừng tay.

Hắn vẫn đang khống chế giới tử Thần U, đồng thời tung ra một quyền. Quyền mang kia khiến hư không cũng run lên vì hoảng sợ, nó mang theo uy áp của Kim Ô và Ngân Hoàng, được rót vào khí lực và chân nguyên, nện thẳng về phía giới tử Thần U.

Chết! Hắn gầm lên, tiếng gầm tựa như tiếng sấm vang lên bên tai mọi người.

Một ý nghĩ khủng bố chợt lóe lên trong đầu tất cả mọi người. Chẳng lẽ Lâm Nhất thật sự muốn dùng một quyền này để giết chết giới tử Thần U?

Bỗng chốc, ý nghĩ này khiến da đầu mọi người tê rần, mồ hôi lạnh không ngừng toát ra sau lưng. Ý nghĩ này thật đáng sợ, khiến lòng người lạnh lẽo, khiến cho đầu óc bọn họ trống rỗng, không còn nghĩ thêm được gì nữa.

Đó chính là giới tử!

Trên Thiên Lộ, giới tử có được địa vị tối cao, thậm chí ngay cả những tông phái siêu cấp đều phải nể mặt bọn họ vài phần, không dễ dàng đối chọi.

Bọn họ tựa như Thần, không thể đắc tội, không thể khinh nhờn, là yêu nghiệt Thông Thiên không cách nào chiến thắng được.

Mọi người thật sự không dám tưởng tượng chuyện gì sẽ xảy ra nếu giới tử chết đi trên Thiên Lộ. Việc này cũng không có gì lạ, bởi lẽ giới tử tựa như mặt trời chiếu rọi hư không, không ai nghĩ đến việc sau khi mặt trời nổ tung thì sẽ như thế nào. Giới tử mười phương chính là ánh mặt trời trên Thiên Lộ, hào quang chói mắt, không cách nào chết được!

Nhưng hiện tại, một giới tử sắp phải chết!

Trời đất cô tịch, vô số ánh mắt đổ dồn về một phía.

Vèol

Hai luồng sáng bùng nổ, giới tử Huyền Long và giới tử Thiên Càn đồng thời ra tay. Hai người họ tựa như hai mặt trời đột ngột mọc lên, bắn ra hào quang mạnh vẽ và chói lọi, dưới hào quang bực này, người ngoài cũng khó mà thấy rõ mặt bọn họ.

Vừa giật mình sực tỉnh, hai người biến sắc, không chút do dự ra tay.

Trong một khoảnh khắc với tốc độ ánh sáng, bọn họ bộc phát ra uy năng

khiến vòm trời chấn động, thoáng cái đã thi triển lực lượng đến cực hạn, không hề giữ lại chút gì.

Tuy rằng so ra còn kém một kích đỉnh phong ở thời điểm vận sức chờ phát động, nhưng duệ khí đã đủ khiến người ta sợ hãi. Uy áp mênh mông vô tận thậm chí đủ sức phá vỡ hào quang uy lực của hai đại Thánh Linh.

“Huyền Long Phệ Không Thủ!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.