Chương trước
Chương sau
Lâm Nhất trải qua cửu tử nhất sinh mới đoạt được truyền thừa tại bảo điện Thương Long, sao có thể không công đưa cho đối phương được? Chẳng lẽ chỉ vì kẻ đó là Giới Tử à?

Không thể nào!

Huống chi, hiện tại có thể cơ bản xác định kẻ trước đó đuổi giết Nguyệt Vi Vi chính là người của ba Chiến Giới lớn, Lâm Nhất không có lý do gì để buông tha cho đối phương.

“Vèo!”

Nhoáng một cái, Lâm Nhất nhanh chóng tìm được Bùi Tuyết trong đám người, và thi triển Kim Ô Cửu Biến mang nàng ta rời đi.

Chiến đấu liên tục đã tiêu hao khá nhiều năng lượng của Lâm Nhất, dù hắn có ngông cuồng đến mức nào đi nữa thì cũng sẽ không ngu ngốc giao chiến với Giới Tử ngay thời điểm này.

Ầm!

Hai tay Lâm Nhất biến ảo, ngưng kết Thánh Ấn, một đôi cánh Kim Ô lập tức thành hình. Kim quang sáng chói bùng nổ, cánh chim vung mạnh, khí lưu mạnh mẽ cuốn lấy hai người, nhanh chóng xuyên vào tầng mây, biến mất vô tăm.

Nhanh thật!

Mọi người đờ ra vì kinh ngạc, không ngờ Lâm Nhất lại có được thân pháp nghịch thiên bực này.

Hắn vậy mà có thể ngưng kết một đôi cánh chân thật phía sau lưng, thoáng chốc biến mất ngay trước mặt mọi người, bay về phía thành Tứ Tượng.

“Đi thôi, nơi này không thể nán lại!”

“Cuối cùng thì phong ấn cũng bị đánh vỡ, đám khốn kiếp kia đúng là hại người, vậy mà lại vây khốn chúng ta ở đây hơn một tháng”.

“Chắc là vẻ mặt của tam đại Giới Tử rất đặc sắc, đáng tiếc là không thể nào thấy được”.

Mọi người nhanh chóng hoàn hồn, nhân tài kiệt xuất của Chiến Giới đều đã bị Lâm Nhất giết sạch, phong ấn vây khốn bọn họ cũng không còn tồn tại nữa, cả đám mừng như điên, lục tục viễn độn hướng về phía thành Tứ Tượng, bọn họ đã sớm không muốn ở lại vùng cao nguyên đầy cát vàng này rồi.

Tuy cũng có người muốn nán lại xem thái độ của đám Giới Tử sẽ như thế nào, nhưng ý nghĩ này chỉ lóe lên rồi vụt tắt, chắc chắn Giới Tử sẽ tức giận, nếu nhìn thấy bọn họ, nói không chừng sẽ giận chó đánh mèo, dùng bọn họ để trút giận.

Không bao lâu sau, sườn dốc trước đó còn đông đúc người thoáng cái trống rỗng.

Bên trên Thánh Đàn, máu tươi bắt đầu chuyển động, như nước chảy xuôi, cùng với hàn ý lạnh như băng, còn có kiếm quang lưu lại, đủ loại dị tượng phát sinh, quả thực là địa ngục trần gian.

Một địa ngục nhân gian được cấu thành từ máu tươi của nhân tài kiệt xuất đến từ Chiến Giới.

Ầm!

Nửa canh giờ sau, nơi đây đột nhiên phóng thích luồng sáng chói mắt, chiếu sáng bầu trời.

Luồng sáng kia khiến cho mỗi một hạt bụi đều trở nên rực rỡ, mỗi một khoảng không đều toát lên hào quang, khiến lòng người sợ hãi không thôi.

“Giới Tử đến rồi!”

Phương xa, vô số người đang tiến về phía thành Tứ Tượng đều quay đầu nhìn, sắc mặt lộ vẻ kinh ngạc. Kế đó, bọn họ lẳng lặng rút lui, không dám lộ diện trước mắt đám Giới Tử.

Vèo!

Ba bóng người tách ra hào quang, rơi xuống Thánh Đàn với tốc độ tia chớp. Hào quang trên người bọn họ lúc sáng lúc tối, thể hiện rõ cảm xúc của những người này đang dao động cực lớn.

Khí tức hùng mạnh bao bọc khắp người bọn họ, tầng mây trên vòm trời như đang gợn sóng, cũng bắt đầu di động.

Đây là dị tượng khá đáng sợ, chỉ mới là khí tức từ trên người đã khiến cho trời đất u ám, chấn động.

Không hề nghi ngờ, ba người này chính là tam đại Giới Tử: Thiên Càn, Thần U, Huyền Long. Bọn họ ngước nhìn phương xa, tầm mắt không ngừng kéo dài, cuối cùng, ở nơi chân trời, khóa chặt một bóng người phát ra kim quang rực rỡ. Trên lưng người nọ có hai cánh, đang cuốn lấy một nữ tử, như tia chớp vọt về phía thành Tứ Tượng.

Trục Nhật Thần Quyết!

Trong mắt ba người đồng loạt lóe lên tia sáng khác thường, ý lạnh vờn quanh, sát ý ngập trời.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.