Chương trước
Chương sau
Nhưng khi mọi người nghĩ rằng Lâm Nhất sẽ bị hai kiếm đâm thành sương máu, xương gãy ra thành từng mảnh. Bỗng có hai tiếng leng leng vang vọng khắp bầu trời, tiếng kim loại va chạm đinh tai nhức óc, xuyên qua cả chín tầng mây.

Keng!

Tiếng vang nặng nề trầm thấp văng vẳng không dứt.

Thanh kiếm trong tay Hàn Lôi và Mạc Huyền như đụng vào một ngọn núi đá tuyên cổ trường tồn, vĩnh viễn bất diệt. Ngọn núi đó không hề rung chuyển, kiếm quang lại điên cuồng bắn ngược ra như sóng biển, cho thấy thuật hợp kích của hai người có uy lực đáng sợ cỡ nào.

Ầm ầm!

Gợn sóng dội ra kia ẩn chứa hơi thở huỷ diệt cực kì cuồng bạo, cả thế giới đều đang rung lắc vô cùng kịch liệt.

Nhưng Lâm Nhất vẫn bất động như núi!

Trên người hắn bừng lên ánh hào quang màu vàng tím, một bộ thánh giáp in hình long ảnh hiện lên, Thương Long gầm thét, mái tóc dài của Lâm Nhất tung bay, khí thế trên người hắn toát ra hơi thở thần thánh.

“Điều này không thể nào!”

Hàn Lôi và Mạc Huyền vô cùng kinh ngạc, con ngươi đột nhiên co lại.

Họ hoàn toàn không thể tin vào hình ảnh trước mắt mình, điều này sao có thể? Họ cũng có thể tạo ra thánh giáp, nhưng nó không phải thực thể mà được tạo ra bởi một loại thần quyết luyện thể nào đó, nhưng loại thần quyết luyện thể nào lại có thể ngăn được thuật hợp kích của hai người họ? Điều này quá khó tin.

Vèo!

Lâm Nhất đưa tay ra, không cho họ quá nhiều thời gian kinh ngạc, long uy bất tận bùng nổ trên người hắn, bàn tay kia như móng vuốt của Thương Long ẩn chứa sức mạnh lớn lao, móng tay có tia chớp lập loè lúc ẩn lúc hiện.

Chát!

Một tiếng tát vô cùng chói tai đột nhiên vang lên, Lâm Nhất vung tay lên tát thẳng vào mặt Hàn Lôi.

Chát!

Trước mắt bao nhiêu người, Lâm Nhất tiếp tục trở tay tát vào mặt Mạc Huyền ở bên phải.

Huyền Lôi song kiếm lập tức rơi xuống như tia chớp đánh xuống từ trên trời, sau đó ngã mạnh xuống đất.

Bùm!

Mặt đất lập tức nứt toạc ra, bụi đất tung bay, cát vàng đầy trời.

Tất cả mọi người đều sững sờ, trợn mắt líu lưỡi, không thể tin được, ai cũng há miệng nhìn về phía Lâm Nhất với đôi mắt mở to.

Họ vừa nhìn thấy gì thế?

Huyền Lôi song kiếm, hai kẻ được gọi là yêu nghiệt cấm kỵ của Chiến giới bị Lâm Nhất tát cho mỗi người một bạt tai, rơi thẳng xuống đất.

Điều này quá đáng sợ, mọi người đều sởn tóc gáy, tiếng tát giòn giã kia dường như vẫn còn văng vẳng bên tai.

Phịch!

Trước ánh mắt của mọi người, hộp đựng kiếm của người áo xanh kia rơi xuống đất như một dãy núi đè xuống. Mặt đất đang rung lắc lập tức ổn định lại.

Hô!

Kim quang xuyên qua không khí, Lâm Nhất thoắt cái đã đứng trên hộp đựng kiếm, lạnh lùng nhìn về phía trước.

Dưới hố sâu to đùng, hai bóng người bay lên từ bên dưới, Hàn Lôi và Mạc Huyền xuất hiện trước mặt mọi người. Mặt của hai người đều sưng vù lên, khoé miệng chảy máu, tóc tai bù xù, không ngừng ho khan, phong thái vô địch trước đó đã biến mất, rơi vào tình trạng chật vật chưa từng có.

Chết tiệt!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.