Chương trước
Chương sau
Từng ánh mắt tràn ngập vẻ kinh ngạc và nghi ngờ xen lẫn sự sợ hãi đều đổ dồn lên người Lâm Nhất.

Lâm Nhất tùy tiện nhìn thoáng qua rồi cũng không để ý, quay đầu lại, cánh cửa đứng sừng sững giữa ngọn lửa trên Thánh Đàn nghìn trượng, cũng không có muốn biến mất.

Xem ra trong khoảng thời gian ngắn, cửa vào Thương Long Cấm Giới sẽ không đóng lại, cũng chẳng biết nó sẽ mở ra bao lâu.

"Đi thôi!"

Lâm Nhất rũ mắt, thi triển Kim Ô Cửu Biến, nhanh như chớp rời đi dưới hàng chục ngàn ánh mắt.

Chuyến đi Thương Long Cấm Giới lần này đã gặt hái được rất nhiều, nơi đây hiển nhiên không nên nán lại lâu, Lâm Nhất tìm một nơi yên lặng nghiên cứu Thương Long Thánh Thiên Quyết, bảo cốt Thương Long, Nhật Diệu Thần Quyền và Nguyệt Diệu Thần Quyền. Cả Thần Ảnh Quyền Sáo phong ấn tàn hồn oán giận cũng phải nghiên cứu một phen.

Còn có Nhật Diệu Chi Linh và Nguyệt Diệu Chi Linh, cũng phải nghiên cứu thử xem.

Quá trời tạo hóa, cơ duyên không ngớt.

Không mười ngày thì khó mà xử lý và củng cố được những thu hoạch lần này.

Nửa ngày sau, Lâm Nhất và ngựa Huyết Long bèn tìm một thung lũng yên tĩnh trước khi trời tối. Chủ nhân ban đầu là một con yêu thú cấp Bá Chủ Thiên Phách tứ trọng thiên, chiếm giữ nơi này không có yêu thú nào dám tới trêu chọc.

Lâm Nhất còn chưa ra tay, chỉ mỗi ngựa Huyết Long thôi đã có thể giết chết nó một cách dễ dàng.

Vèo!

Cơ thể Lâm Nhất nhoáng lên, thoáng chốc hạ xuống đáy thung lũng, dùng kiếm ý xác định trăm dặm xung quanh không ai mới bắt đầu kiểm kê túi trữ vật của Vũ Hạo Thiên.

"Để xem rốt cuộc trong túi trữ vật của ngươi có bảo bối gì nào..."

Ánh mắt Lâm Nhất lập lòe, hết sức chờ mong.

Hắn tự tay vung lên, lắc hết tất cả bảo vật trong túi ra.

Rào!

Thoáng chốc, lập tức có vô vàn hơi thở của sự giàu có ập tới, một đống đan Tinh Thần rực lửa chồng chất trước mặt hắn.

"Trời đất ơi, số tên kia đúng là tốt ghê..."

Lâm Nhất thầm líu lưỡi, bị chấn động không nhẹ.

Bản thân hắn cũng chỉ thu hoạch được hơn 1 vạn viên, nhưng trước mắt đã không còn mấy. Ai ngờ, trong túi trữ vật của Vũ Hạo Thiên lại có nhiều đan Tinh Thần như vậy.

Số lượng kia chắc phải hơn 8000 viên!

Xem ra, sau khi tên kia chạy trối chết đã có cơ duyên kha khá, hèn chi dám đối đầu với ba người La Chấn.

Số mệnh đúng là mạnh mẽ mà!

Lâm Nhất không kiềm được há miệng cảm thán, song trong mắt lại lóe lên nét cười nhạt: "Còn giờ đều là của ta".

Ào!

Hắn ngoắc ngón tay, dứt khoát cát hết hơn 8000 viên đan Tinh Thần vào túi trữ vật của mình.

Trên mặt Lâm Nhất lộ rõ sự vui vẻ và phấn khích, đan Tinh Thần của hắn đã sắp dùng hết trong lần độ kiếp, đang rầu phải làm sao. Nếu xui thì chỉ có thể dùng tạm đan Tinh Nguyên bình thường. Không ngờ lại bổ sung được từ chỗ Vũ Hạo Thiên.

Sau khi cất đan Tinh Thần vào túi, trước mặt còn cả đống ngọc giản, đan dược, bí bảo và đạo khí.

"Đây là Tử Nguyệt Tâm Kinh".

"Này là tâm pháp Bá Kiếm..."

"Kia là Vô Tướng Ma Quyết..."

"Đây là bộ thân pháp trong bảo điện Thương Long!"

"Còn này... hình như là một bộ bí thuật của Tử Nguyệt Động Thiên. Thì ra là thế, chẳng trách công pháp của họ có thể cắn nuốt chân nguyên của người khác, hóa ra lại cổ quái như vậy".

"Đây là một bình đan dược, ghê thật... vậy mà đều là đan dược thánh phẩm, đan Huyết Diễm!"

Lâm Nhất nhìn hoa cả mắt, có hơi giật mình trước tích trữ của Vũ Hạo Thiên. Trong đây, có một số là gom từ Tử Nguyệt Động Thiên, đa số còn lại là kỳ ngộ mà hắn ta gặp được trên con đường thông thiên và bảo vật nhặt được sau khi giết những người khác.

Bình đan Huyết Diễm kia lại càng hiếm có, tổng cộng năm viên đều có khắc linh văn thánh phẩm, là do huyền sư cấp thánh luyện chế.

Nó có thể dùng để chữa thương, chỉ cần vẫn còn cơ thể thì dù xương cốt có dập nát hết cũng có thể khôi phục lại trong thời gian ngắn, còn không để lại bất cứ di chứng gì.

Nhưng nó còn có tác dụng lớn hơn nữa là giúp đỡ cơ thể tu luyện. Đan Huyết Diễm được luyện chế từ tinh huyết, xương cốt của vô số dị thú. Mà dị thú được coi làm dược liệu đều mang trong mình dòng máu của thánh thú thượng cổ, chẳng hạn như Kim Ô, Thanh Loan, Chân Hoang, mới có tư cách được chọn.

Dù vậy, còn phải hiểu rõ linh văn cấp thánh tương ứng và phương pháp luyện chế. Hơn nữa, khi luyện thì tỷ lệ thất bại cũng cực kỳ cao.

Lâm Nhất từng tu luyện linh văn một thời gian ngắn trong thư viện Thiên Phủ nên cũng biết chút chút về nó. Vì vậy, hắn mới liếc một cái đã nhận ra đan Huyết Diễm.

Có lẽ, ngay cả Vũ Hạo Thiên cũng không biết rốt cuộc thì bình đan dược này đáng giá cỡ nào. Không thì, hắn ta đã luyện hóa và thực lực cũng tăng mạnh rồi.

"Trái lại hời cho mình, Thương Long Thánh Thiên Quyết của mình chỉ dựa vào đan Tinh Thần thì không thể nào tu luyện nhanh được".

Lâm Nhất cong môi cười, cất bình ngọc đựng đan Huyết Diễm đi, mặt mày lộ vẻ hài lòng.

Hắn tiếp tục kiểm kê, vô số yêu đan cấp Bá Chủ đều bị hắn làm lơ, trực tiếp đưa cho ngựa Huyết Long.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.