Chương trước
Chương sau
Nhưng hắn ta cũng không có cơ hội thở dốc, ma côn Thiên Khôi trong tay ngựa Huyết Long đâm thẳng về phía mặt hắn ta như thanh trường thương.

Phong Huyền Dực hơi nghiêng người, nhanh chóng tránh được một đòn hiểm ác này.

Sau đó hắn ta bước liên tiếp ba bước trên không trung, lần nữa tấn công về phía Lâm Nhất.

“Vạn Nha Hóa Triều!”

Trong lúc tới gần Lâm Nhất, hai tay hắn ta lập tức kết thủ ấn với tốc độ khá thuần thục. Đến khi tới trước mặt Lâm Nhất, vô số những con quạ lửa sau lưng hắn ta vỗ cánh, nhấp nhô lên xuống như thủy triều, uy áp Hỏa Diễm phun trào khiến người ta không thở nổi.

Bùm! Bùm! Bùm!

Dưới uy áp kinh thiên động địa này, hắn ta tung liên tiếp ba chưởng về phía Lâm Nhất, mỗi chưởng đều đánh bay Lâm Nhất ra xa mấy trăm mét.

Sau khi đánh xong ba chưởng, mấy nghìn cánh hoa Tử Diên trên cây thần thụ Thanh Tiêu sau lưng Lâm Nhất đều bị đánh bay khỏi cành. Dị tượng do hai đại kiếm quyết Thanh Tiêu, Tử Diên dung hợp bị hắn ta đánh cho tách rời, khí thế kiếm uy của Lâm Nhất lập tức sụt giảm.

Điều làm người ta sợ hãi hơn là trong lúc tung ba chưởng công kích Lâm Nhất, hắn ta còn biến ảo thân pháp nhiều lần để tránh những đòn tấn công từ ma côn Thiên Khôi của ngựa Huyết Long.

Đến nỗi món đạo binh có lai lịch cổ xưa và uy lực đáng sợ này cũng không đánh trúng Phong Huyền Dực một lần nào ngoại trừ dư uy lan tới gần.

Có nguyên nhân do ngựa Huyết Long không đủ thực lực, chưa thể khống chế ma côn Thiên Khôi hoàn toàn, cũng có nguyên nhân do thân pháp của Phong Huyền Dực rất nhanh.

Dù đang ở trong tình thế nguy hiểm, Lâm Nhất cũng không bối rối, trong đầu hắn hiện lên hình ảnh Bách Lý Kỳ giết chết mấy trăm con ma nhân chỉ trong nháy mắt.

Áo xanh tung bay trong gió, Lâm Nhất giơ tay lên, mấy nghìn cánh hoa Tử Diên bị đánh rơi xuống kia đều nở rộ.

Hoa Nở Hoa Tàn, Đạn Chỉ Nhất Thuấn!

Khuynh Thành Tử Diên, Tuyệt Thế Phương Hoa!

Khi Lâm Nhất búng tay, mấy nghìn cánh hoa đều bắn ra một tia kiếm quang giăng chép khắp nơi, nhìn hoa cả mắt, tấn công tới tấp về phía Phong Huyền Dực.

Keng! Keng!

Tiếng leng keng liên tục vang lên bên tai, một cái lồng ánh sáng được ngưng tụ từ chân nguyên xuất hiện trước người Phong Huyền Dực, kiếm khí không ngừng phát ra tiếng leng keng. Mặc dù nó không thể xuyên thủng lồng ánh sáng bằng chân nguyên này, nhưng đã chặn lại Phong Huyền Dực trong trạng thái Vạn Nha Hóa Triều.

Kiếm ta tức Thương Long, kiếm xuất kinh phong lôi!

Dị tượng biến ra từ hai đại kiếm quyết bị phá vỡ, Lâm Nhất dứt khoát cho nó biến mất, dốc toàn lực thôi động kiếm uy Thương Long bất diệt.

Grừ!

Kiếm thế đầy trời lại lần nữa ngưng tụ rồi hóa thành một con Thương Long lúc ẩn lúc hiện, nó cuốn theo sức mạnh Phong Lôi bay lượn quanh người Lâm Nhất.

“Dĩ Mộc Sinh Phong, Vân Tiêu Hoá Lôi!”

Sau khi búng tay ngăn cản đối phương lấn tới, Lâm Nhất không lùi mà tiến, dang hai tay ra dấy lên lốc xoáy Tử Điện cuồng bạo, đợi sau khi cuồng phong tản đi, Lâm Nhất tung một chưởng vào lồng ánh sáng của đối phương.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.