Chương trước
Chương sau
Tần Phong thở dài, khẽ nói: “Trước khi đến, ta còn nghĩ khá đơn giản. Chuyến đi đến thành Hoả Vũ lần này, ta cũng không còn hy vọng gì với Nhật Diệu Chi Linh nữa, chỉ hy vọng có thể sống sót ra ngoài thôi”.

“Có chuyện gì thế?”

Lâm Nhất khó hiểu.

Sắc mặt Tần Phong liên tục thay đổi: “Trước đó Trần Huyền này chỉ nói qua loa, cũng không nhiều lời, nhưng có thể thấy rõ là bảo ta đừng mơ mộng hão huyền nữa. Thành Hoả Vũ này chắc chắn là chiến trường để các thiên tài của Giới Vực cấp cao tranh đấu, không có hy vọng cướp được Nhật Diệu Chi Linh đâu, chỉ có thể nghĩ cách tìm được mấy bảo bối khác thôi, đương nhiên điều kiện tiên quyết là có thể sống sót ra ngoài”.

“Giới Vực cấp cao đáng sợ đến vậy à?”

Lâm Nhất nghi ngờ hỏi.

Sắc mặt Tần Phong rất nặng nề, hắn ta gật đầu nói: “Có lẽ vì huynh đến khá muộn, không gặp trận huyết chiến lúc đầu, những người vừa mới đến đều là yêu nghiệt đứng đầu các giới vực. Những người này sẽ phục tùng Giới Vực cấp cao sao? Nếu không phục thì còn có thể làm thế nào, đương nhiên là giết chóc điên cuồng rồi, tiếng xấu của Giới Vực cấp cao cũng không phải là nói quá, đều là nhờ giết người mà có”.

“Đại sư huynh của giới vực Phong Sát ta có thực lực và thiên phú không thua gì Mục Viêm của Hiên Vân giới, nhưng lại xui xẻo chết trong trận huyết chiến đó, ta cũng chỉ có thể dẫn theo huynh đệ còn lại rời xa nơi thị phi, đi tới thành Lôi Hoả để yên phận, nếu không ai mà chẳng muốn đi tìm năm Tinh Diệu Chi Địa Kim, Mộc, Thuỷ, Hoả, Thổ chứ!”

Nói tới chuyện cũ, Tần Phong có vẻ khá đau buồn, lời nói cũng rất bi thương.

Lâm Nhất thầm thấy rung động không thôi, xem ra con đường thông thiên này còn khó lường hơn trong tưởng tượng của hắn rất nhiều.

“Cũng may có lẽ những yêu nghiệt của Giới Vực cấp cao trên bảng Thương Long sẽ không đến thành Hoả Vũ, nếu không thì thật sự không còn một con đường sống nào nữa cả. Nhưng dù thế cũng phải cẩn thận, tuyệt đối không nên xảy ra mâu thuẫn với thiên tài của Giới Vực cấp cao, nếu không chạy đến chân trời góc biển cũng khó mà thoát chết”.

Tần Phong dặn dò Lâm Nhất, nhớ lại thủ đoạn của Giới Vực cấp cao, trong mắt cũng thoáng lộ vẻ hoảng sợ.

Lâm Nhất im lặng một đáp, lời này khá là kích thích hắn.

Nếu thiên tài của Giới Vực cấp cao tấn công thì cũng có thể biết được đám sát thần này đáng sợ đến mức nào.

Đêm khuya thanh vắng.

Lâm Nhất tìm được một nơi yên tĩnh gần nơi đóng quân, tiện thể luyện hoá quả Ma Hồn kia.

Vào khoảnh khắc ăn quả vào, lập tức có ma sát màu đen cực kỳ điên cuồng tung hoành trong cơ thể hắn. Trong nháy mắt, Lâm Nhất còn chưa kịp phản ứng thì ma sát màu đen này đã lan tràn khắp cơ thể hắn, lục phủ ngũ tạng, máu huyết, kinh mạch, xương cốt, và cả bắp thịt.

Oanh!

Ma sát màu đen đột nhiên hoá thành ngọn lửa, hừng hực bốc cháy từ trong ra ngoài.

Lâm Nhất cảm thấy vô cùng đau đớn, hắn như một tấm thép đang không ngừng bị tinh luyện. Trong khoảnh khắc này, Lâm Nhất cảm nhận được chân nguyên của mình đang nhanh chóng ngưng luyện bằng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, thần thụ Thanh Tiêu và cánh hoa Tử Diên cũng đang phải chịu sự mài giũa tỉ mỉ.

Đồng thời, chiến thể Thương Long cũng động đậy, long văn Tử Điện bốc phát ra điện quang xẹt xẹt. Thương Long Cửu Biến đã tu luyện đến viên mãn đỉnh phong từ lâu cũng thấp thoáng như có thể nâng cao một bậc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.