Chương trước
Chương sau


Đối phương có hai cao thủ cảnh giới Thiên Phách tầng thứ nhất, còn có nhân tài kiệt xuất nắm giữ kiếm ý Thông Linh, có thể nói là thực lực mạnh nhất ở thành Lôi Hỏa.

“Nắm giữ kiếm ý Thông Linh mà phải dùng đến tận mười chiêu để giết chết tên rác rưởi Phong Huyền, ta thấy cũng bình thường thôi”.

Liễu Vân nghe thế thì ánh mắt chợt lóe lên, có chút đối chọi gay gắt.

Lớn cái họng thật.

Lâm Nhất cười tủm tỉm nhìn đối phương, suy cho cùng cũng có trẻ, vẫn chưa đủ chín chắn.

Mười chiêu giết Phong Huyền?

Ánh mắt đại sư hhuynh Trần Huyền của Hiên Vân giới chợt hiện lên tia sáng lạ, cười nói: “Liễu Vân, chưa bước vào Thiên Phách mà chỉ dùng mười chiêu đã giết chết Phong Huyền, đệ đừng có nói như đó là chuyện đơn giản như thế”.

Thực lực của Trần Huyền là mạnh nhất trong đám bọn họ, tu vi của hắn ta đã đạt tới cảnh giới Thiên Phách tầng thứ nhất đỉnh phong, hơi thở cũng mạnh mẽ hơn Tần Phong rất nhiều.

Trong mơ hồ, dường như hắn ta có thể vượt lên Thiên Phách tầng thứ hai bất kỳ lúc nào.

Tần Phong vội vàng cười nói: “Mọi người đừng nghi ngờ về thực lực của Lâm huynh, huynh ấy chắc chắn đủ tư cách để xuất phát cùng chúng ta. Chuyến đi này cực kỳ nguy hiểm, mọi người phải hợp sức với nhau mới được”.

Lâm Nhất không hề quan tâm đến sự khiêu khích đó, trầm giọng nói: “Nhật Diệu Chi Linh được sinh ra ở đâu, chắc là bây giờ Tần huynh có thể nói ra rồi chứ?”

Hắn vừa mới dứt lời, thì mấy người khác cũng nhìn về phía này.

“Đúng vậy, bây giờ nó cũng không còn là bí mật gì nữa”.

Tần Phong gật đầu, nhẹ giọng nói: “Nhật Diệu Chi Linh sinh ra bên trong thành Hỏa Vũ, nằm sâu trong sơn mạch Hỏa Vũ, đó là một Long Thành đã hoang phế, cự tượng thần long đã đổ sụp xuống. Chỉ riêng sơn mạch Hỏa Vũ thôi đã vô cùng nguy hiểm rồi, Long Thành mất đi sự bảo vệ lại càng hung hiểm hơn”.

“Nghe nói năm đó thành chủ của thành Hỏa Vũ này cực kỳ mạnh mẽ, Nhật Diệu Chi Linh tồn tại trong phủ thành chủ của ông ta, nhưng nghe bảo diện tích thành Hỏa Vũ còn lớn hơn thành Lôi Hỏa trăm ngàn lần, bên trong đã vô cùng đổ nát, ma khí quanh quẩn, dị thú hoành hành, muốn tìm phủ thành chủ cũng không phải dễ”.

“Ban đầu, người ở một giới trung đẳng đã tìm thấy Long Thành bỏ hoang trong sơn mạch Hỏa Vũ, sau khi liều mạng xông vào, bất ngờ phát hiện ra dị tượng Nhật Diệu Chi Linh. Thế nhưng người đó cũng bỏ mạng bên trong, chỉ có có cao thủ cảnh giới Thiên Phách tầng thứ nhất mới may mắn trốn thoát, chẳng bao lâu sau cũng trúng hỏa độc mà chết”.

Hỏa độc?

Cả cao thủ Thiên Phách tầng thứ nhất mà cũng có thể độc chết, thành Hỏa Vũ này đúng là quái lạ.

Sắc mặt Tần Phong đầy nặng nề, tiếp tục nói: “Có một số thứ phải nhắc nhở mọi người một chút, chúng ta chỉ có thể ở thành Hỏa Vũ này tối đa nửa tháng, cao nhất là ba mươi ngày sau phải ra khỏi đó. Nếu không, dù là yêu nghiệt Thiên Phách tầng thứ hai cũng sẽ trúng hỏa độc nặng mà chết”.

“Tòa thành này vốn nguy hiểm, nay lại có Nhật Diệu Chi Linh, e là là mảnh đất Nhật Diệu đều sẽ chấn động. Hàng trăm ngàng cao thủ các giới trung đẳng đều sẽ đến, tới lúc đó sẽ có chém giết, e là vô cùng máu me. Nơi đó không giống với thành Lôi Hỏa, mọi người nên cẩn thận một chút”.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.