Chương trước
Chương sau
Nhưng hắn ta vừa dứt lời, Lâm Nhất đã chỉ tay, một tia kiếm quang xuyên qua không khí rồi đâm vào ấn đường hắn ta.

Bịch!

Đường Nham ngã xuống đất, hai mắt trợn to, chết một cách không cam lòng.

“Lâm Nhất, ngươi đừng nặng tay quá, biên giới này chỉ là một cứ điểm do Hoả Vân giới ta quản lí thôi. Nam Cung Hạ cũng không phải người mạnh nhất Hoả Vân giới, ngươi đừng đuổi tận giết tuyệt!”

Thấy Lâm Nhất giết liên tiếp hai người vẫn chưa có ý định dừng tay, bốn năm người còn lại của Hoả Vân giới lập tức lên tiếng đe doạ.

“Ha ha, vừa rồi sao các ngươi không tha cho ta? Tại sao ta phải tha cho các ngươi?”

Lâm Nhất lạnh lùng đáp, mặt không cảm xúc, sát ý trong mắt hắn lạnh đến mức khiến người ta sợ hãi, không hề có chút thương hại.

Sau khi giết liên tiếp hai người, giữa hắn và Hoả Vân giới phải có một bên chết mới có thể ngừng. Bây giờ không giết đám người này, lần sau gặp họ nhất định sẽ ra tay với hắn, Lâm Nhất không ngu thế đâu.

Đi chết đi!

Táng Hoa lại ra khỏi vỏ, kiếm quang tràn ngập kiếm ý Thông Linh đại thành chui ra khỏi vỏ. Tia sáng ấy nghênh ngang lao đi, vào thời khắc này nó mang lại áp lực rất lớn cho mọi người.

Sáu người còn lại của Hoả Vân giới thay đổi sắc mặt, điều động chân nguyên cắn răng liều mạng.

Kiếm ta tức Thương Long, kiếm xuất kinh phong lôi!

Kiếm uy Thương Long bất diệt!

Kiếm ý Thông Linh đại thành vốn đã đáng sợ, dưới sự hỗ trợ của kiếm uy Thương Long bất diệt, nó lập tức trở nên khiến người ta phải tuyệt vọng.

Lâm Nhất không hề nương tay, dốc toàn lực phóng thích kiếm quang, khoảnh khắc này cả toà thành trì đều bị kiếm quang của hắn bao trùm. Những ngôi nhà, con đường, mái ngói, hạt bụi nhỏ trong thành đều được chiếu sáng rực rỡ.

Bùm!

Kiếm quang chiếu rọi bầu trời chiều như gió thu thổi bay lá vàng, nghiền nát sáu tên nhân tài kiệt xuất Hoả Vân giới thành một đống thịt nhão.

“Kiếm ý Thông Linh đại thành!”

“Trời ạ, chưa vào Thiên Phách đã nắm giữ kiếm ý Thông Linh?”

“Thảo nào hắn lại mạnh như thế, một nhát kiếm đã chém chết Nam Cung Hạ. Kiếm ý này mang lại cảm giác thật đáng sợ, kiếm ý Thông Linh đã đủ đáng sợ, hắn còn lĩnh ngộ đến cảnh giới đại thành, còn dung hợp với uy lực Thương Long, người này đúng là quái vật!”

Mọi người không nhìn thấy rõ nhát kiếm mà Lâm Nhất giết Nam Cung Hạ trước đó, nhát kiếm này chậm hơn nên họ nhìn thấy rất rõ ràng.

Ai cũng cực kì khiếp sợ, cuối cùng họ cũng hiểu vì sao Nam Cung Hạ lại chết nhanh đến vậy. Vô số ánh mắt đầy e sợ và kinh hoàng tập trung vào Lâm Nhất, nhân vật cấp bậc này quá nghịch thiên.

Ba người nhóm Phương Thiếu Vũ thay đổi sắc mặt liên tục, Lâm Nhất tu luyện kiếm ý Thông Linh đến cảnh giới đại thành khi nào, họ hoàn toàn không biết gì cả.

Vèo! Vèo! Vèo!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.