Nhìn thấy Lâm Nhất đã sắp đánh tới, bóng người bay ngược vào giữa không trung, bật cười quỷ dị. Cả người liền tan biến thành làn khói đen, vô cùng cổ quái.
"Nhãi ranh, ngươi vẫn còn non lắm!"
Tiếng cười phát ra từ sau lưng Lâm Nhất, Chung Huyền lại biến mất một cách quỷ dị, hắn ta bất chợt vung hai tay chưởng ra. Vô số luồng khói đen liền tụ lại, chúng nhanh chóng diễn hóa thành một cái nắm đấm đầy gai bén nhọn, trên những cái gai còn tỏa ra rất nhiều u quang trông rất dị hợm.
Nắm đấm màu đen quái dị khó tả, giống như là đã hút hết toàn bộ ánh sáng trong cung điện vậy, nháy mắt đại điện đã rơi vào trong bóng tối vĩnh hằng.
Bóng của Chung Huyền thừa cơ này lại điên cuồng đánh tới, tốc độ nhanh đến mức không tưởng, nắm đấm nhắm thẳng vào đầu Lâm Nhất. Thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn, một khi bị đánh trúng, Lâm Nhất chắc chắn sẽ phải mất mạng.
Vù vù!
Nhưng tốc độ của Lâm Nhất còn nhanh hơn Chung Huyền, gần như lúc cái bóng trước mặt còn chưa biến thành khói đen, hắn đã kịp xoay người lại.
Trong bóng tối, hai mắt Lâm Nhất bừng sáng như sao, nhìn rõ mồn một. Quả đấm quỷ dị kia đang sắp đập vào mắt, nhưng vẻ mặt Lâm Nhất vẫn không mảy may hoảng hốt, hắn đã sớm nhìn rõ hết thảy.
Kiếm ta tức Thương Long, kiếm xuất kinh phong lôi!
Kiếm uy Thương Long bất diệt!
Lâm Nhất chợt quát lớn, sử dụng kiếm uy Thương Long bất diệt, kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-thanh-van-mon/3526468/chuong-3066.html