Chương trước
Chương sau


Thanh Đồ trưởng lão cũng sợ hãi quá độ, tuy rằng ông ta đã từng chứng kiến thực lực của Lâm Nhất, nhưng thật sự không ngờ chỉ sau hai tháng bế quan, thiếu niên này lại đạt đến một cảnh giới hoàn toàn khác, hắn đã tiêu hóa toàn bộ những cảm ngộ đạt được trong Quần Long Thịnh Yến, cử trọng nhược khinh, cứ như đang nhàn nhã dạo chơi.

“Xem ra ta đã đánh giá cao các ngươi rồi, đâu chỉ kiếm ý Thông Linh, ngay cả Táng Hoa của ta cũng không cần ra khỏi vỏ”.

Lâm Nhất đứng chắp tay, lạnh lùng nhìn ba người.

Lúc này, ba người vô cùng thê thảm, hoàn toàn không dám phản bác, chỉ là trong mắt tràn đầy không cam lòng. Tại vực của chính mình, bọn họ có thể nói là hô phong hoán vũ, được người người kính ngưỡng, trước khi đến đây, những người này chưa từng để nhân tài kiệt xuất của Nam Vực vào mắt.

Tuy Lâm Nhất đứng đầu bảng ở Nam Vực, nắm giữ kiếm ý Thông Linh, nhưng bọn họ cũng không quá lo lắng.

Bọn họ cảm thấy chỉ cần ba người liên thủ, chắc chắn có thể đánh bại đối phương, nhưng không ngờ kết cục lại như vậy.

“Ngươi thắng!”

Mãi một lúc lâu sau, cả ba mới bình tĩnh lại, mỗi người ném cho Lâm Nhất một mảnh của chìa khóa có tạo hình kỳ lạ. Giống với Lâm Nhất, thời điểm đánh nát cánh cửa đồng cực lớn kia, bọn họ cũng nhận được một mảnh.

Lâm Nhất hợp nhất bốn mảnh chìa khóa lại, tạo thành một cái chìa khóa hoàn chỉnh, kế đó mở cửa ra.

Trong vòng năm chiêu đánh bại ba cao thủ ngoại vực, thậm chí bảng 3 của Đông La Vực cũng bị Lâm Nhất đơn phương nghiền ép khi so đấu về thân thể và khí lực.

Lâm Nhất bày ra thực lực quá mức mạnh mẽ khiến cho phần đông trưởng lão Thánh Minh vừa sợ hãi vừa kinh ngạc. Còn chưa sử dụng kiếm ý Thông Linh mà đã mạnh đến mức như vậy, từ khi nào cổ vực Nam Hoa xuất hiện một tên quái vật nghịch thiên bực này?

“Thanh Đồ, Lâm Nhất này chỉ mới mười tám tuổi thôi ư? Trong 5 người đứng đầu, tuổi của hắn là nhỏ nhất đấy, ở các vực khác, người trẻ tuổi nhất là Phương Thiếu Vũ cũng đã 21 rồi!”

Đúng lúc này, có trưởng lão lên tiếng khiến mọi người một lần nữa kinh ngạc, vô số ánh mắt đổ dồn về phía trưởng lão Thanh Đồ của Nam Vực, có ý dò hỏi.

“Đúng là như thế!”, Thanh Đồ trưởng lão mỉm cười và nói.

Biểu hiện của Lâm Nhất khiến ông ta rất vui mừng, tuy Thánh Minh ở tất cả các vực đều là người một nhà, nhưng nếu vực do ngươi phụ trách cứ luôn xếp hạng kế cuối thì thật sự rất mất mặt.

Trước kia, trong những lần hội họp như thế này, trưởng lão Nam Vực luôn yếu thế hơn một bậc, hoàn toàn không có tâm trạng trò chuyện vui vẻ.

“Không hay rồi, tiểu tử kia đụng phải Chung Huyền của nhà ta!”

Đúng lúc này, cao thủ Thánh Minh tại Tây Sơn Vực, đã mở bốn khí hải lớn, đột nhiên kinh hô một tiếng.

Chúng trưởng lão vội nhìn lại thì thấy Lâm Nhất dễ dàng đưa ra lựa chọn trong mật cảnh Mê Cung, hiển nhiên, hắn và Chung Huyền của Tây Sơn Vực sẽ chạm mặt nhau.

Việc này đúng là hiếm thấy, chỉ mới ở cửa thứ hai mà hai cao thủ đứng đầu bảng đã sớm va chạm, hai rồng giao tranh tất có một người bị đào thải khỏi ván cờ này.

Nếu trước khi cuộc tuyển chọn bắt đầu, Thánh Minh trưởng lão của Tây Sơn Vực chắc chắn sẽ không có phản ứng lớn như vậy.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.