Âm thanh ngọc nát như tiếng lòng vỡ nát, đám nhân tài kiệt xuất kia lộ vẻ đau đớn cùng không cam lòng, sắc mặt tràn đầy thất vọng.
Chuẩn bị bốn năm, nào ngờ ngay cả tư cách bước lên con đường này cũng không có.
Ba người Tư Tuyết Y, Phong Dã và cả Thủy Nguyệt đều lộ vẻ khó coi, thầm kinh hãi. Khảo nghiệm thành Long Vân khủng bố hơn nhiều so với trong tưởng tượng của bọn họ, hiện tại, còn không chắc có thể qua cửa được hay không.
Mấy người lộ vẻ căng thẳng, chuẩn bị bước lên dòng sông.
“Cẩn thận một chút, con sông này ngược dòng, vừa tiến vào, lực công kích sẽ rất mạnh, nhất định không được chủ quan”, Lâm Nhất lên tiếng nhắc nhở. Hắn đã quan sát rất kỹ, những người đi trước đều lộ vẻ cố hết sức.
Tuy nhiên, đối với khảo nghiệm thành Long Vân, Lâm Nhất cũng không thể giúp được gì hơn, vẫn phải dựa vào thực lực bản thân.
Trước ánh mắt hoang mang và kinh ngạc của ba người, Lâm Nhất điểm nhẹ mũi chân, hướng về phía vị trí đuôi rồng, cũng chính là điểm cuối cùng dòng sông, đáp xuống.
Ầm!
Khi hắn sắp rơi xuống, có bọt nước hung hăng quét qua, nhưng còn chưa chạm đến Lâm Nhất thì đã yên tĩnh trở lại, cứ như một đầu dã thú hung hãn bị thuần phục. Lâm Nhất thấy nguy không sợ, vững vàng rơi xuống, tiến từng bước về phía trước.
“Chuyện quái gì vậy? Đơn giản vậy à?”
“Không nhìn lầm đó chứ, vừa nãy con sông này hung ác đến đáng sợ, sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-thanh-van-mon/3526104/chuong-2702.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.