Chương trước
Chương sau
Vào lúc này, có người kinh ngạc nhìn lên phía trên, không biết từ khi nào lại có mây đen dày đặc bay qua như thuỷ triều.

“Thú triều chưa kết thúc sao?”

Các nhân tài kiệt xuất vừa mới trải qua thú triều, trong mắt đều thoáng hiện vẻ bất an, đây không phải là tin tốt.

Trong đợt thú triều nghìn năm khó gặp vừa rồi, họ đều thu hoạch được rất nhiều, sống sót được cũng nhờ may mắn, họ không muốn trải qua thêm một lần nữa.

“Không đúng”.

Mộc Hàn bình tĩnh đáp: “Đây là lôi vân, không phải ma vân”.

Ầm!

Nhưng hắn ta vừa dứt lời, một bóng dáng khổng lồ bay tới nhanh như chớp từ phía sau, nháy mắt đã vượt qua đám người này.

Vào khoảnh khắc này, yêu thú phi hành của họ đều run bần bật, sợ tới mức rơi xuống. Cả đám nhân tài kiệt xuất đều tái mặt, nếu rơi xuống từ độ cao này, e rằng không chết thì cũng bị thương nặng.

Lúc này, trên lưng bóng dáng khổng lồ bay qua nhanh như chớp kia có người ngoảnh đầu lại nhìn.

Trong ánh hào quang lộ ra một khuôn mặt khôi ngô tuấn tú, dấu ấn màu tím trên ấn đường cực kì bắt mắt. Trước ánh mắt của Lâm Nhất, bầy yêu thú phi hành đang bị hoảng sợ này miễn cưỡng bình tĩnh lại, không để đám nhân tài kiệt xuất này rơi xuống.

Nhưng tất cả họ đều chưa hoàn hồn lại, tim đập loạn xạ.

Họ nhìn về phía trước, kinh ngạc không nói nên lời, một lát sau mới có người run rẩy lên tiếng: “Yêu thú Thiên Phách cấp bậc bá chủ!”

Con Tử Điện Ma Long Điểu mà người bí ẩn đang ngồi đúng là một con yêu thú Thiên Phách cấp bậc bá chủ, điều này hoàn toàn nằm ngoài sức tưởng tượng của mọi người.

“Người này rốt cuộc có lai lịch gì?”

Họ lập tức bồn chồn lo sợ, không dám manh động.

Ầm!

Đúng lúc này, trong thành Thiên Lăng đột nhiên có năm bóng người vọt lên, khí tức của mỗi bóng người đều cực kì khủng khiếp. Tất cả đều là cao thủ Thiên Phách, hơn nữa không phải Thiên Phách bình thường, khí tức của họ nặng nề như đại dương mênh mông. Năm người đồng loạt xuất hiện, ngay cả lôi vân dày đặc trên trời cũng ngừng bay.

Năm người này chính là gia chủ của bốn gia tộc lớn ở thành Thiên Lăng và tông chủ Tiêu Vân Tông, có thể nói họ là những người có sức chiến đấu mạnh nhất thành Thiên Lăng.

Không còn cách nào khác, bởi vì tên tuổi của Tử Điện Ma Long Điểu quá vang dội, sau khi tu luyện Thương Long Cửu Biến thực lực lại tăng vọt, gần như có thể so sánh với yêu thú cấp bậc vương giả, thậm chí còn mạnh hơn, có thể gọi là dị chủng tuyệt thế. Uy áp ngập trời kia gần như bao trùm cả thành Thiên Lăng.

Năm người họ là người thống trị hiện tại của thành Thiên Lăng, phải đứng ra thăm dò, ít nhất phải biết là địch hay bạn.

Khi bọn họ ngăn cản trước mặt Tử Điện Ma Long Điểu, bọn họ lập tức nhận ra đây là con yêu thú Thiên Phách cấp bá chủ trong núi Viêm Long. Nhưng dường như không giống lắm, khí thế trên người Tử Điện Ma Long Điểu này đáng sợ hơn, thân thể cao to, còn có từng tia long văn màu tím dữ tợn lượn quanh, chứa đựng uy thế kinh khủng.

Nhưng đây không phải điều kinh khủng nhất, điều kinh khủng nhất ở đây là trên lưng nó có một vầng sáng, thánh huy lượn vòng, quấn quanh điện quang màu tím.

Có người?

Tâm trạng của năm ông lão lập tức lập tức trở nên nặng nề, Tông chủ Tiêu Vân Tông cất lời với nét mặt u ám: “Mạo muội hỏi tiền bối là thần thánh phương nào, sao lại điều khiển yêu thú đến thành Thiên Lăng?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.