Chương trước
Chương sau
Nếu thật sự muốn đánh lén mình, Tiêu Vân Tông chắc chắn sẽ là chủ lực. Đương nhiên, lực lượng mà những thế gia khác sử dụng cũng sẽ không ít, một khi phát hiện ra Lâm Nhất cũng sẽ không nương tay.

Vụt!

Lâm Nhất đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên không trung, nơi đó có nhiều khí tức mạnh mẽ đang xé gió lao tới, đáp xuống vị trí cách kiếm quang vô cùng gần.

Không chỉ có hắn, nhiều người trên hoang nguyên đều nhìn sang, bọn họ cũng cảm nhận được khí tức không tầm thường.

Chẳng mấy chốc đã có tiếng hò hét liên tục vang lên.

“Là Kim Triển và Kim Dực! Hai huynh đệ Kim gia ở thành Thiên Lăng, cùng là thất đại yêu nghiệt tân tú. Trong các thế gia cũng chỉ có Kim gia đồng thời ra đời hai yêu nghiệt, được gọi là sao đôi. Nghe nói hai người này đã đạt tu vi cảnh giới Âm Dương đại thành đỉnh phong từ lâu, được mệnh danh vô địch trong cùng cảnh giới”.

“Âu Dương Hạo của Tiêu Vân Tông cũng đã đến!”

Lại có người hô lên, nhìn về phía một thanh niên tuấn tú lạnh lùng mang theo trường thương, trầm giọng nói.

Âu Dương Hạo, hắn ta là thất đại tân tú đầu tiên đến thành Thiên Lăng trong mấy ngày nay, cũng là tân tú đầu tiên tuyên bố sẽ giết chết Lâm Nhất.

Không lâu sau, lại có hai tiếng xé gió mãnh liệt vang lên, mấy thanh niên tuấn tú khí phách siêu phàm, phong thái vô địch đáp xuống gần kiếm quang.

Là Tần Húc của Tần gia ở thành Thiên Lăng và Cổ Dương của Cổ gia, hai người cũng nằm trong thất đại yêu nghiệt tân tú, khí chất không hề thua kém ba người nhóm Âu Dương Hạo.

Dưới sự chiếu sáng của kiếm quang, trên người bọn họ tỏa ra hào quang nhàn nhạt, giống như thánh huy lan tràn, càng hiện rõ không tầm thường. Trong đám đông lại vô cùng nổi bật, được mọi người chú ý.

Ánh mắt mọi người toát ra sự nóng bỏng và ngưỡng mộ, nhưng lại có chút kiêng dè.

Vị trí năm người này đứng cách kiếm quang rất gần, một khi lối vào bí cảnh được mở ra hoàn toàn thì chắc chắn sẽ vào đó trước một bước.

Nhưng kiếm quang đó rất sắc bén, người bình thường không thể tiếp cận, bất cẩn một chút là sẽ bị đâm thành muôn nghìn lỗ, thê thảm không nỡ nhìn.

Do đó, ánh mắt mọi người mới phức tạp như vậy, vừa thán phục thực lực của thất tú Thiên Lăng, vừa có chút bất lực. Nếu bí cảnh có trọng bảo thì chắc chắn hơn phân nửa sẽ bị đám người đó lấy đi, còn bọn họ chỉ có thể nhặt nhạnh vài bảo bối mà mấy người đó không thèm, chỉ đành hi vọng mình may mắn.

“Đó là thất tú Thiên Lăng sao?”

Trong lòng Lâm Nhất âm thầm cân nhắc, năm người này quả thật tài giỏi, tinh khí toàn thân cuồn cuộn như biển, tu vi dồi dào ngưng luyện, đứng dưới kiếm quang giống như mặt trời rực cháy.

Trong kiếm quang mênh mông chứa kiếm ý vô cùng sắc bén, mấy người họ ở gần như vậy lại bình thản tự nhiên, rõ ràng đều có thủ đoạn đối phó với kiếm ý.

Không biết đối diện với kiếm ý của ta, có thể ung dung như vậy nữa không?

Lâm Nhất lộ ra vẻ mặt đầy hứng thú. Kiếm ý Tiên Thiên của hắn đã đạt đến cảnh giới đỉnh phong viên mãn, không ngừng rèn luyện trong sinh tử, lại có Tử Diên Kiếm Quyết và Bá Kiếm gia cường, kiếm ý tầm thường không thể so sánh được.

Ầm ầm!

Vùng đất nơi này đột nhiên có tiếng nổ vô cùng kịch liệt vang vọng hư không, khiến màng nhĩ người ta đau đớn vô cùng.

Mọi người hơi biến sắc, vội vàng quay đầu nhìn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.