Vù!
Ánh mắt của Huyết Lang và Phong Vô Hận lập tức nhìn thẳng vào Lãnh Hương Vân, nụ cười kì bí trên mặt hai người khiến Lãnh Hương Vân sợ tới mức vội vàng trốn sau lưng Lãnh bảo chủ.
“Các ngươi muốn làm gì?”
Nhìn hai người đang bước tới gần, trong mắt Lãnh bảo chủ lộ ra cảnh giác, ông ta trầm giọng quát.
“Chúng ta muốn làm gì, Lãnh bảo chủ ông không biết hay sao?”
Phong Vô Hận chế nhạo.
Sắc mặt Lãnh bảo chủ liên tục thay đổi, ông ta nhanh chóng suy nghĩ, khi nhìn về phía đàn tế thì có lẽ đã hiểu.
“Lãnh lão quỷ, ông đừng nói với ta là ông chỉ tình cờ đưa nữ nhi ruột của mình đến nơi quỷ quái này, vừa khéo đàn tế cuối cùng này cần một cơ thể thuần âm để huyết tế. Ta không tin trên đời này thật sự có chuyện trùng hợp như vậy!”, Huyết Lang lạnh lùng nói với vẻ mặt dữ tợn.
“Phụ thân... Lời họ nói là thật ạ?”
Lãnh Hương Vân lập tức sợ tái mặt, run rẩy hỏi.
“Hương Vân, vi phụ nuôi con đã hơn mười năm... Ít nhiều gì cũng có chút tình cảm, nhưng đây chính là số mệnh của con!”
Thấy chuyện đã tới nước này, Lãnh bảo chủ đành thở dài.
Mặt Lãnh Hương Vân lập tức xám như tro tàn, hai mắt vô hồn, người run bần bật. Dù thế nào nàng ta cũng không ngờ điều đang chờ đợi mình sau chặng đường nguy hiểm sẽ là kết quả này.
“Quả nhiên là vậy!”
Vẻ hưng phấn lập tức dâng lên trong mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-thanh-van-mon/3525622/chuong-2219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.