Còn về Phong Vô Hận, có bài học trước đó, nên hiện tại, chân nguyên toàn thân ông ta sôi trào, uy lực lôi đình âm thầm tích tụ, bất kể là ai, chỉ cần vừa hiện thân, ông ta nhất định sẽ dùng thủ đoạn chớp nhoáng đánh trọng thương đối phương.
Tuy nhiên, xem ra ông ta cũng không quá xui xẻo, mãi đến khi Cổ đại sư hoàn toàn phá giải cấm chế, vẫn không có ai xuất hiện.
XÍU...UU!!
Tia lửa điện lóe lên, phút chốc, thân hình Phong Vô Hận đã rơi xuống trên mặt ao. Ông ta duỗi tay chộp lấy viên đan Trú Nhan kia rồi nở một nụ cười vui vẻ.
Kế đó, ông ta híp mắt nhìn xuống ao nước, lạnh giọng quát: “Ra đây!”
Ầm ầm!
Trong ao lập tức vang lên một loạt tiếng sấm, dường như khắp cả cung điện rộng lớn có một tia sét đánh xuống, xé toạc không khí. Roi Tử Diễm Lôi Hoàng lao ra khỏi nước, hệt như một con mãng xà hung ác làm dậy lên từng cơn sóng dữ, tiếng gào thét xộc thẳng lên trời.
“Nặng thật!”
Ngay khi Phong Vô Hận duỗi tay bắt được nó, sắc mặt ông ta thoáng thay đổi. Cây roi Tử Diễm Lôi Hoàng này khiến ông ta có cảm giác như đang nhấc một ngọn núi.
Cực kỳ nặng, muốn vung nó lên phải dùng hết sức.
“Bảo khí thượng phẩm?”
Đến khi cầm chắc trong tay, ánh mắt ông ta lóe lên tia kinh ngạc. Món bảo khí siêu việt trong truyền thuyết lại chỉ đạt đến cấp bậc thượng phẩm.
Tuy rằng bảo khí thượng phẩm đã xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-thanh-van-mon/3525610/chuong-2207.html