Có quá nhiều nhân tố không xác định tồn tại.
Sau một hồi suy nghĩ, cuối cùng, Lâm Nhất đã có quyết định.
“Cho cô!”
Lâm Nhất vỗ nhẹ túi trữ vật, sau đó lấy ra một cái khăn mặt và đưa đến.
Lãnh Hương Vân còn đang sững sờ, thấy vậy lập tức lộ vẻ vui mừng, cầm lấy lau trán và nói: “Cảm ơn Lâm đại ca, vừa nãy may mắn có Lâm đại ca nhắc nhở, nếu không thì e là đến giờ vẫn không có chút manh mối nào”.
Lâm Nhất không tiếp lời, mà nói: “Cô không thấy rằng từ sau khi đến sơn cốc này, mồ hôi đổ nhiều hơn so với lúc ở ngoài à?”
“Có à?”
Lãnh Hương Vân cúi đầu ngẫm nghĩ, rồi bất chợt, như nhớ ra điều gì đó, nàng ta mừng rỡ nói: “Gió, chính là gió, chắc chắn là gió. Lâm đại ca, cám ơn huynh!”
“Gió!”
Nha đầu reo lên khiến nhiều ánh mắt đổ dồn về phía này.
Trong bang Huyết Lang và Tam Ưng Bảo có rất nhiều người hiểu biết về linh văn, bọn họ ngẩn ra vài giây rồi cười ầm lên.
“Buồn cười, linh trận ở đây có liên quan gì đến gió?”
“Chẳng lẽ gió ở đây che mắt được chúng ta à?”
“Đúng vậy, tuy gió ở đây có hơi yếu, nhưng chỗ này là sơn cốc, gió không thổi vào được cũng là chuyện bình thường thôi”.
Những âm thanh châm chọc và khiêu khích liên tục vang lên khiến sắc mặt Hương Vân đỏ bừng, luống cuống không biết phải làm sao.
Khi nàng ta quay đầu nhìn Lâm Nhất thì thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-thanh-van-mon/3525581/chuong-2178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.