Lâm Nhất bị dịch chuyển ra ngoài nghe thấy giọng nói quen thuộc của Mặc Linh liền ngẩng đầu qua nhìn. Bóng hắn loé lên, gần như chỉ vài nhịp hô hấp đã đáp xuống vị trí của thư viện Thiên Phủ.
Mặc Linh nhìn về phía Lâm Nhất nói: “Vẫn ổn chứ?”
“Không sao, vết thương đã khỏi rồi”.
Lâm Nhất nhìn sang Cơ Vô Dạ, sau đó bình tĩnh nói. Cuộc chiến cùng với đối phương vô cùng nguy hiểm, bị thương cũng không nhẹ, nhưng may là trước khi rời khỏi đó đã hồi phục lại khá nhiều rồi.
“Cơ Vô Dạ kia thực sự đã bị ngươi đánh bại sao? Tần An và Bùi Nhạc liên thủ cũng phải thua dưới kiếm của ngươi sao?”
Trưởng lão và những người khác của thư viện Thiên Phủ mặc dù có thể tận mắt nhìn thấy hình ảnh đảo ngược của bầu trời sao kia, nhưng ít nhiều cũng cảm thấy có chút không chân thực, cảm giác nó quá mộng ảo.
“Ngoài ta ra, có lẽ cũng không còn người khác đâu nhỉ”.
Lâm Nhất mỉm cười khẽ đáp.
“Thật à!”
Những người khác bỗng hít sâu một hơi, bộ dáng vẫn cực kỳ rúng động.
“Kỳ thực đã phải đoán được từ trước, bên ngoài mộ cổ Tinh quân, Lâm huynh đệ dám giao đấu với Cơ Vô Dạ thì ít nhiều vẫn có chút thực lực”, Chương Viễn ở bên cạnh khẽ cười nói.
Trong lòng trưởng lão của thư viện Thiên Phủ cũng cảm thấy vô cùng phức tạp, Lâm Nhất này sau khi thăng cấp cảnh giới Dương Huyền thì thực lực bộc phát ra quả thực kinh người. Vốn biết Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-thanh-van-mon/3525530/chuong-2127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.