Chương trước
Chương sau
Bên rìa Biển Trăng Khô, gió nhẹ hây hây.

Trong ánh mắt của tất cả mọi người, trong phạm vi nghìn dặm quanh đây duy nhất chỉ có vùng trời sao kia là có ánh sáng, một ngôi sao sáng rực rạng rỡ trên bầu trời sao đang từ từ đáp xuống.

Ai cũng hiểu, đó chính là Thiên Tinh Châu mà lúc Tinh quân thượng cổ toạ hoá đã để lại, là trân bảo mà vô số người nằm mơ cũng mong lấy được, sẽ rơi vào tay Lâm Nhất.

Theo viên Thiên Tinh Châu kia đáp xuống, ánh sáng bị che lấp ở cả vùng trời đó cũng từ từ xuất hiện. Bóng tối tan đi, màn đêm như nước thuỷ triều rút sạch, khôi phục lại diện mạo vốn có của nó.

Đợi khi ngôi sao kia hoàn toàn đáp xuống, vạn dặm chân trời sáng bừng lên, ánh sao trên trời biến mất.

Bất luận là Lâm Nhất hay là Cơ Vô Dạ, hoặc là cả một vùng trời sao này đều đã biến mất tăm. Tất cả tựa như vừa mới bừng tỉnh sau một giấc mộng, khiến người ta hoài nghi về sự thật giả với những gì mà mình vừa được chứng kiến.

Bộp!

Nhưng đúng vào lúc bọn họ đang ngơ ngác, một bóng người từ trên trời đáp xuống, ngã nhào trên mặt đất làm cát vàng bắn lên tung toé.

Khi bóng dáng nhếch nhác kia giãy giụa muốn đứng dậy thì sắc mặt mọi người lại đột ngột thay đổi.

Là Cơ Vô Dạ, hắn bị di chuyển ra ngoài rồi…

Thắng bại đã phân!

Mọi ánh mắt đều mang đầy vẻ ngỡ ngàng.

Khi nhìn vào ánh mắt tối tăm ảm đạm của Cơ Vô Dạ thì trong lòng đều thầm thở dài. Không có ai nghi ngờ vào sự thực mà lúc nãy bọn họ nhìn thấy nữa, chỉ là đều có chút tiếc nuối cho Cơ Vô Dạ, hắn ta ban đầu rõ ràng đã chiếm ưu thế lớn, nhưng kết qủa lại vẫn thua trong tay Lâm Nhất.

Thua bởi một nhân tài mới nổi sau này, một người không hề nổi danh đến từ Đế Quốc Đại Tần.

Người trước là hạng ba của bảng ngoài bảng Long Vân, người có thể chiến thắng hắn ta chỉ có hai người, đến nay lại nhiều thêm một người nữa.

Cuộc tranh đấu giữa người cũ và người mới đã hạ màn tại đây, bảng Long Vân của cổ vực Nam Hoa như một hồ nước chết bốn năm nay chưa từng thay đổi lại bị một hòn đá như Lâm Nhất ném xuống làm cho dậy sóng.

Ai cũng không biết, cơn sóng này rốt cuộc sẽ gây ra những hậu quả thế nào, nhưng đều có thể tưởng tượng ra được.

Bầu trời đã thay đổi!

Còn có tám chín tháng nữa là bắt đầu Quần long thịnh yến, chắc chắn sẽ vô cùng đặc sắc, những tân tú đột ngột nổi lên như Lâm Nhất này, chắc chắn sẽ không chỉ có một mình hắn.

“Thắng rồi!”

Khi nhìn thấy Cơ Vô Dạ bị dịch chuyển ra ngoài, bên phía thư viện Thiên Phủ lập tức nổ ra âm thanh hoan hô rúng động. Bất kể ra sao, Lâm Nhất này bây giờ vẫn là chấp sự khách khanh của thư viện Thiên Phủ, ít nhiều cũng mang về chút sĩ diện cho thư viện.

Còn về trưởng lão Đường Du và nhóm người Mặc Linh, bản thân bọn họ đã có giao tình khá sâu với Lâm Nhất, mặc kệ hắn có phải là người của thư viện Thiên Phủ hay không thì đều sẽ cảm thấy vui mừng thay cho hắn.

“Đáng sợ, thế mà lại đánh thắng Cơ Vô Dạ…”.

Chương Viễn thầm tặc lưỡi, nhìn về phía bầu trời phía xa xa, đáy mắt lấp lánh ánh sáng khâm phục. Lâm Nhất này không thể không phục, hắn ta hiểu rất rõ Cơ Vô Dạ này đáng sợ cỡ nào, tính cả những đệ tử nòng cốt có Tiên Thiên kiếm ý nắm chắc phần thắng trước Cơ Vô Dạ thì cũng không nhiều.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.