Rất nhiều người đứng ở bên biển Trăng Khô lập tức tỏ vẻ hưng phấn, rõ ràng không ngờ rằng có thể chính mắt nhìn thấy Lâm Nhất và Cơ Vô Dạ giao thủ.
Dù lúc trước mọi người đều đoán được Lâm Nhất đã đánh bại Tần An và Bùi Nhạc, nhưng không tận mắt nhìn thấy, ít nhiều gì cũng hơi tiếc nuối.
Bây giờ Tinh Quân thượng cổ với thực lực mạnh mẽ đến mức đáng sợ kia tạo ra dị tượng như thế, mỗi một người đều có thể nhìn thấy rõ ràng.
Bọn họ sẽ tận mắt nhìn thấy Thiên Tinh Châu mà Tinh Quân thượng cổ để lại sẽ thuộc về ai.
Chiến đấu một lần nữa, rốt cuộc là Cơ Vô Dạ có thể giữ được danh dự hay Lâm Nhất lội ngược dòng thành công, sẽ nhanh chóng được công bố.
Chỉ nghĩ thôi đã khiến mọi người cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.
“Đám người này đang nghĩ gì thế? Vẫn ảo tưởng Lâm Nhất có thể thắng được Cơ Vô Dạ sao, thật ngây thơ…”, Tạ Vân Kiều khẽ cau mày, lạnh lùng nói.
“Đến cuối cùng có thể kiên cường không quỳ xuống cầu xin đã đủ để kiêu ngạo rồi. Cơ Vô Dạ đứng thứ ba bảng ngoài, Huyết Thủ Đồ Tể đâu chỉ là hư danh!”
Nét mặt của Tần An và Bùi Nhạc cũng rất lạnh lùng.
Dù là Diêm Không thua trong tay Cơ Vô Dạ cũng tỏ vẻ khinh thường, cười châm chọc: “Trận chiến không có bất ngờ cũng đáng được mong đợi như thế sao?”
Không chỉ những thiên tài trong mười người mạnh nhất của bảng ngoài, mà cả mấy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-thanh-van-mon/3525505/chuong-2102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.