Chương trước
Chương sau
Trong mộ cung chín tầng, ngoại trừ hai người thì không thấy sự tồn tại của nhân tài kiệt xuất nào khác, bọn họ sẽ độc hưởng truyền thừa của Tinh Quân và Thiên Tinh Châu mà ông ta đã để lại khi tịch diệt.

“Đi!”

Hai người không dừng lại mà lập tức đi thẳng đến tầng bảy mộ cung.



Biên giới biển Trăng Khô, Quách Húc, Dương Phàm và rất nhiều nhân tài kiệt xuất trên bảng Long Vân lần lượt bị truyền tống ra ngoài đã dẫn đến ồn ào không nhỏ.

Nhất là Dương Phàm và Quách Húc, hai người này có xếp hạng tương đối cao trên bảng ngoài bảng Long Vân.

Ngay cả bọn họ mà cũng bị đào thải thì có thể thấy được số lượng nhân tài kiệt xuất còn lại trong cổ mộ Tinh Quân e rằng chỉ khoảng bảy, tám người, có thể đếm được trên đầu ngón tay.

“Ai lại ra tay nặng vậy?”

Khi Quách Húc quay về nơi đóng quân hiện tại của Lôi Viêm Tông, bầu không khí lập tức trở nên ồn ào náo động, rất nhiều trưởng lão đều thay đổi sắc mặt.

Bởi vì vết thương kia thật sự rất đáng sợ.

“Là Tạ Vân Kiều à?”

Có trưởng lão tinh mắt nhanh chóng nhận ra vết thương trên người Quách Húc đều do kiếm thế cực kỳ sắc bén lưu lại, người này lập tức liên tưởng đến Tạ Vân Kiều, kẻ xếp hạng thứ 10 trên bảng ngoài và hiện vẫn đang ở trong cổ mộ.

Biển Trăng Khô to như vậy, nhưng ngoại trừ người này, ông ta thật sự không nghĩ ra còn kiếm khách nào khác có thể khiến Quách Húc bị thương đến tình trạng thế này.

Quách Húc lộ vẻ cay đắng, nếu thật sự là Tạ Vân Kiều thì hắn ta cũng không cảm thấy uất ức như vậy. Vốn dĩ tài nghệ không bằng người, danh tiếng cũng không vang dội như đối phương, nên có bại cũng là điều hợp lý.

“Không phải hắn… là…”

Quách Húc không phản bác suy đoán của trưởng lão tông môn, hắn ta vừa định nói ra tên của Lâm Nhất thì chợt nghĩ, bản thân thua trong tay một nhân tài vừa mới nổi, thật sự không còn gì nhục nhã hơn, hắn ta không biết phải nói sao, rồi lại nghĩ đến cảnh cáo của Bạch Lê Hiên thì lắc đầu, quyết định không nói gì thêm.

Mãi một lúc lâu sau, không còn ai bị truyền tống khỏi cổ mộ Tinh Quân nữa.

Biên giới biển Trăng Khô, trưởng lão và đệ tử của tất cả các tông môn đang bàn tán xôn xao. Bọn người Quách Húc bị truyền tống ra ở tầng sáu, tin tức này đã sớm không còn là bí mật, mọi người đều biết.

Điều đó chứng tỏ những người còn lại đã thông qua khảo nghiệm tầng bảy.

Cổ mộ Tinh Quân có chín khảo nghiệm, những người này chỉ cần thông qua hai cửa nữa là có thể chính thức tiến vào tầng chín của mộ cung rồi.

“Nghe đồn trăm năm trước có một vị Tinh Quân đi ngang qua cổ vực Nam Hoa, đối mặt với Tinh Quân, ngay cả cao thủ cảnh giới Thiên Phách cũng không có dũng khí ra tay. Tinh quân đương thời đã khủng bố nhường ấy, không biết Tinh Quân thời thượng cổ còn mạnh mẽ đến mức nào”.

“Chỉ còn hai cửa nữa là những người còn lại có thể thấy được di thể của Tinh Quân thượng cổ rồi, cũng không biết ai mới là kẻ cười đến cuối cùng. Mọi người tính thử xem còn có bao nhiêu người trong đó”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.