Chương trước
Chương sau
Cách duy nhất có thể xác định là nhiệt độ.

Càng đi sâu vào biển cát thì nhiệt độ xung quanh sẽ càng cao, khi ra ngoài thì nhiệt độ sẽ giảm. Mặc dù vẫn hơi khó khăn, nhưng cảm giác của võ giả cảnh giới Tử Phủ rất nhạy bén.

Họ có thể dễ dàng cảm nhận được độ chênh lệch nhiệt độ thật nhỏ, nên cũng có thể gắng gượng đi lại được.

Dựa theo cảm giác yếu ớt, Lâm Nhất đi về phía trước.

Trong sa mạc cũng không phải không có sự sống, có rất nhiều cỏ dại và bụi cây mọc trên mặt đất với sức sống mạnh mẽ.

Sau hai canh giờ đi không có mục đích, bước chân Lâm Nhất dừng lại.

Hắn trầm tư suy nghĩ, ngoảnh đầu lại nhìn vào một bụi cỏ dại, sau đó bước thẳng tới, chậm rãi ngồi xổm xuống.

“Hoa Tịch Vụ!”

Sau một lúc quan sát, Lâm Nhất xác nhận đây không phải cỏ dại mà là một cây hoa Tịch Vụ chưa nở.

Thân rễ của loài hoa này dài mảnh và uốn lượn, dài nhất có thể đạt tới một vạn mét, cần phải hấp thu linh khí và nước năm năm mới nở. Trước khi nở, nó thoạt nhìn như một cây cỏ khô, nếu không nhìn kĩ sẽ bỏ qua.

Sau khi nở, nó thường có bốn cánh hoa với các màu sắc khác nhau, lần lượt là trắng, vàng, xanh lam và tím, sau hai ngày nở sẽ héo.

Cố gắng sinh tồn năm năm, khi nở lại chỉ kéo dài được hai ngày, do đó mùi hoa của nó rất ngào ngạt và lắng đọng, bền vững không tan, dùng làm thuốc sẽ có hiệu quả phi thường.

Hoa Tịch Vụ không tính là hiếm trong Biển Trăng Khô, nhưng lại rất hiếm gặp ở bên ngoài.

Nếu may mắn gặp được sẽ thu hoạch được khá nhiều.

Trong Biển Trăng Khô rộng lớn này, ngoài di bảo thượng cổ ra còn có rất nhiều loại kỳ hoa dị thảo. Hầu như tất cả võ giả mạo hiểm đến đây đều sẽ không về tay không, chắc chắn sẽ có thu hoạch.

Hoa này còn một thời gian nữa mới nở, Lâm Nhất cũng không gấp, bèn khoanh chân ngồi xuống cách đó không xa, nhắm mắt tu luyện.

Sau ba ngày ngồi bất động, Lâm Nhất cảm nhận được một dao động yếu ớt, hắn lập tức mở mắt ra, sau đó nhìn thấy nụ hoa Tịch Vụ đang nở rộ với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường.

Trong nháy mắt, bốn cánh hoa với bốn màu khác nhau đồng loạt nở rộ, hương hoa ngào ngạt phả vào mặt.

Hương hoa tuy nồng nhưng không gây khó chịu, tươi mát toả ra bốn phía như sương mù, khiến người ta đang ở trong sa mạc nóng bức này lại cảm thấy thoải mái như có gió xuân thổi qua.

Lâm Nhất đặt hộp đựng kiếm trên lưng xuống, mở ra sau đó phất tay lên, bốn cánh hoa cùng bay vào trong hộp.

Cạch!

Khi hộp đựng kiếm đóng lại, hương hoa nồng đậm lập tức bị đóng bên trong.

Kiếm Táng Hoa đã trở thành huyền khí siêu phẩm đỉnh phong từ lâu, nhưng mãi chưa tìm được kỳ hoa phù hợp để thăng cấp, lúc này là một cơ hội rất tốt.

Chỉ cần thu thập đủ hoa Tịch Vụ, chắc sẽ có thể giúp kiếm Táng Hoa thăng lên thành bảo khí, đây cũng là một niềm vui ngoài ý muốn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.