Chương trước
Chương sau


Một hồi lâu sau, chân nguyên cả người Lâm Nhất dâng tràn, hắn cầm kiếm Táng Hoa trong tay, múa kiếm trên bệ đá. Kiếm quang bay lượn, chân nguyên rít gào, những luồng sáng kiếm để lại dấu ấn thật sâu trong bệ đá cổ xưa.

“Muốn nắm giữ kiếm ý Tiên Thiên hoàn chỉnh thì phải sáng tạo ra một kiếm của mình. Thiên Phá Vân của mình có vẻ là tự sáng tạo, nhưng thực tế thì lại thoát thai từ Thủy Nguyệt kiếm pháp. Mạnh thì mạnh đấy, nhưng dấu vết của người trước để lại vẫn quá sâu đậm, không phải kiếm chiêu chỉ thuộc về mình…”

Tương tự, Thiên Lôi Phá của Bạch Lê Hiên, Thôn Tinh của công tử Nham Tâm cũng như vậy.

Muốn tự sáng tạo ra kiếm chiêu không có vết tích của người đi trước, khó, khó như lên trời.

“Nhưng nếu mình có thể thành công, chắc chắn sẽ tiến thêm một bước so với đám người đó, cũng sẽ có thể nắm giữ được kiếm ý Tiên Thiên hoàn chỉnh, đối phó với Tần Vũ cũng nắm chắc phần thắng hơn”.

Vẻ mặt Lâm Nhất nghiêm trọng hơn bao giờ hết, biết rõ nếu bị nhốt ở đây thì chắc chắn sẽ chết.

Nhưng lúc này, trong lòng hắn có sự kích động trước nay chưa từng có, đó là khao khát bản năng của kiếm khách đối với kiếm ý Tiên Thiên.

Ngay sau đó, trên bệ đá cổ xưa, Lâm Nhất cầm kiếm múa, thể hiện ra hết mọi thứ mình học được trên đời, tìm kiếm con đường của mình trong ánh kiếm mênh mông.

Đồng thời, hắn cũng đang chờ đợi ánh sao rơi xuống lần tiếp theo.

Tắm trong ánh sao đó, trong đầu sẽ hiện ra vô số suy nghĩ kì lạ, mang lại cho hắn vô số linh cảm.

Không biết qua bao lâu, Lâm Nhất trải qua tám lần tắm trong ánh sao trên bệ đá này.

Mỗi một lần đều tiến bộ thần tốc, hắn mơ hồ cảm giác được mình đã tiến đến gần kiếm ý Tiên Thiên hoàn chỉnh hơn trước nhiều.

Chỉ còn cách một tấm giấy mỏng che cửa sổ, chỉ cần tùy tiện đâm vào là có thể chọc thủng dễ dàng.

Có thể tiến bộ thần tốc được như vậy không thể thiếu nội tình kiếm đạo của bản thân hắn, đổi lại là người bình thường chắc chắn không thể làm được.

“Lưu Phong kiếm pháp, Lôi Âm kiếm pháp, Bá Kiếm, Thủy Nguyệt kiếm pháp… Đó là bốn kiếm pháp mà mình học được từ trước tới nay. Trừ Bá Kiếm ra, ba kiếm pháp còn lại gần như mình đều đã tu luyện đến cảnh giới cao nhất. Việc mình cần làm là tìm được kiếm đạo thuận theo tâm ý của mình nhất, đồng thời chọc chủng lớp giấy mỏng che cửa sổ kia”.

Trong mắt Lâm Nhất lóe lên vẻ vui mừng, đã đến rất gần rồi.

Nhưng đúng lúc đó, trong không gian đột nhiên vang lên tiếng của Thập Tam gia.

“Tiểu tử, ngươi đã tắm trong ánh sao tám lần, nếu sau chín lần mà vẫn không thể nắm bắt được kiếm ý Tiên Thiên, ánh sao rơi xuống sẽ thật sự làm ngươi bị thương. Ta đã nói ngươi không có tu vi Tử Phủ mà mạo hiểm xông lên tầng sáu, hầu như chỉ cần một lần thôi, những ánh sao kia sẽ vần ngươi thành cát bụi, ai cũng không cứu được ngươi”.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.