Lâm Nhất lơ đãng hỏi: "Tiền bối, hình như chúng ta không có đi đến Kiếm Tông đúng không?"
"Cũng coi như không ngu".
Phong Giác ngừng lại rồi cười nói: "Nơi này là Thương Huyền Phủ của Đông Hoang. Nó tổng cộng có 36 quận, một quận tương đương với một vực ở hạ giới. Thương Huyền Phủ có cả mấy ngàn tông môn cả lớn cả nhỏ, với sự dẫn dắt của Huyền Vương Điện, Thiên Hạc Lâu, Phù Vân Kiếm Tông. Nơi chúng ta sắp đến là Phù Vân Kiếm Tông. Đây là ý của sư phụ, ông ấy muốn ngươi ở Lưu Vân Tông một năm. Một năm sau, sẽ đón ngươi quay về Kiếm Tông".
"Sư phụ của tiền bối?"
Lâm Nhất thầm giật mình, Phong Giác đã mạnh như vậy thì sư phụ hắn ta phải mạnh đến mức nào chứ.
Ông lớn như vậy lại tự mình bảo hắn ở lại Lưu Vân Tông một năm, quả thật khó tin.
"Ha ha, đừng gọi ta là tiền bối, bảo ta Phong Giác là được, hay Phong sư huynh cũng được", Phong Giác cười, hắn ta sợ Lâm Nhất nghĩ khác bèn giải thích: "Không phải sư phụ cố ý làm khó dễ cho đệ, có hai lý do mà ông ấy bảo đệ ở đây một năm".
"Sư huynh cứ nói thẳng".
Lâm Nhất cảm thấy không sao, vẫn chưa nghĩ tới là Kiếm Tông làm khó dễ, huống chi một năm cũng chẳng lâu. Phong Giác khá bất ngờ trước sự bình tĩnh của Lâm Nhất, nếu là người khác chắc trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-thanh-van-mon/3492559/chuong-3836.html