Kiếm quang cắt đứt không gian, sát chiêu do bảy Thánh Linh với bảy loại ý chí võ đạo kết thành cứ thế bị chém ra một vết rách.
Thoáng chốc, kiếm quang trên người Lâm Nhất tăng vọt, tựa như ánh mặt trời chói lọi, dường như hắn đã hóa thành Thần. Hai tay hắn giang rộng giữa không trung, can đảm xông vào cái lỗ lớn này, cứ như chẳng chút sợ hãi nó sẽ khép lại và nuốt chửng mình.
Ông! Ông! Ông!
Quả Thần Huyết hoảng sợ, nó run lên từng hồi, phát ra sóng âm chói tai, cứ như đang thét lên một cách kinh hoàng vậy.
Lâm Nhất không quan tâm, hắn vẫn xông thẳng lên, kiếm uy điên cuồng càn quét hết thảy.
“Thu!”
Cho đến khi đến gần, Lâm Nhất lấy ra bình Tịnh Ngọc, dùng chân nguyên để điều khiển nó, phóng ra lực hút tựa như lực hút của một ngôi sao, nhanh chóng thu quả Thần Huyết vào đó.
Keng!
Lâm Nhất thu kiếm vào vỏ, mãi đến lúc này, hắn mới giật tấm vải trắng che mắt xuống, mắt hắn bắn ra tia sáng. Nơi bị thương đã hoàn toàn khôi phục, duệ khí cùng sự sắc bén trong mắt hơn xa so với trước kia, cứ như chỉ liếc nhìn cũng có thể xuyên thủng hư không.
Ánh mắt đó hoàn toàn không tưởng tượng được, mà lại, hắn chỉ mới là một Thiên Phách.
“Thị lực thật mạnh, giờ đây, dù là đối mặt với Tinh Quân, thậm chí là cường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-thanh-van-mon/3457538/chuong-3754.html