Sau khi có cảm giác ấy thì ngày càng khó cưỡng lại, hoàn toàn không thể khống chế được nữa.
Lâm Nhất dùng kiếm ý mạnh mẽ của mình dằn sự ham muốn ấy lại, ngó sang Nguyệt Vi Vi bên cạnh thì thấy nàng ta ngơ ngác đi về phía vực sâu.
"Dừng lại".
Lâm Nhất biến sắc, vươn tay nắm lấy Nguyệt Vi Vi giật mạnh về sau. Sức mạnh lớn đến nỗi khiến cơ thể mềm mại của nàng ta trực tiếp nhào vào trong ngực hắn.
"Không sao chứ?", Lâm Nhất cúi đầu hỏi.
Nguyệt Vi Vi hoàn hồn, trong mắt toát ra vẻ sợ hãi: "Không ngờ lại sinh ra bảy phiến lá, khó tin thật, ba quả Thần Huyết lúc trước cũng không có phiến lá nào. Trên mỗi phiến lá còn có sương đọng lại, lá cây và thần quả không thể luyện hóa, nhưng nếu là giọt sương thì Lâm ca ca có thể thử xem".
Suy cho cùng, nàng ta vẫn nhớ đến Lâm Nhất, trái cây còn chưa lấy được đã nghĩ xem hắn có thể luyện hóa giọt sương trên phiến lá không.
"Lâm ca ca, sao mắt của huynh lại chảy máu vậy?"
Nguyệt Vi Vi ngẩng đầu nhìn sang thì bỗng nhiên hoảng sợ, vội lấy khăn tay ra lau cho Lâm Nhất. Chỉ một lát, trên khăn tay trắng ngần đã dính đầy máu tươi, trông cực kỳ chói mắt.
Mãi đến lúc này, Lâm Nhất mới cảm thấy đôi mắt đau nhức không thôi, vội vàng nhắm mắt lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-thanh-van-mon/3453034/chuong-3748.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.