Đây là một cấm khu tuyệt đối, từng ngăn cản bước chân Lâm Nhất, cũng khiến Vũ Hạo Thiên, một kẻ không ai bì nổi, phải bỏ mạng. Vũ Hạo Thiên vốn là người có số mệnh cực cao, vậy mà vẫn không qua nổi, từ đó có thể thấy được cấm khu này có bao nhiêu hung hiểm.
Nơi đây bị sương mù bao phủ, thỉnh thoảng có tia sáng lóe lên, phản chiếu di tích của một chiến trường.
Khắp nơi đều là thi hài người chết, tràn ngập khí tức hoang vu, đổ nát, kinh khủng hơn là ở nơi sâu trong chiến trường có một lực lượng khiến người ta cảm thấy hoảng sợ từ tận linh hồn.
Không thể nào tưởng tượng được rốt cuộc ở sâu trong cấm khu là tồn tại thần bí bực nào, nếu không quá tất yếu, sẽ không một ai bằng lòng tiến vào đó.
“Nơi đây rất nguy hiểm, sợ rằng có vào mà không có ra”, Nguyệt Vi Vi nói rất uyển chuyển, không quá rõ ràng nhưng trên cơ bản chính là “vào đó sẽ chết”.
Lâm Nhất nhìn về phía nàng ta, nói: “Thật ra ta không muốn cô đi theo ta vào đó”.
"Không!"
Nguyệt Vi Vi vội nói: “Dù có chết ta cũng phải ở cùng huynh, Lâm ca ca, huynh không thể bỏ lại ta”.
Nói đến đây, nước mắt nàng ta đã sắp trào ra hốc mắt.
Lâm Nhất thở dài, nói: “Cho nên ta cũng không nghĩ vứt bỏ cô. Người ngoài tiến vào đó chắc chắn sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-thanh-van-mon/3450090/chuong-3741.html