Nguyệt Vi Vi nhìn quanh bốn phía, lộ vẻ cảnh giác.
Hiện tại Lâm Nhất đã tiêu hao hơn phân nửa huyết khí, cũng đã sử dụng bảo cốt Thương Long. Át chủ bài mạnh nhất là võ học Thánh Linh đã không cách nào thi triển được nửa. Hai trận đại chiến luân phiên, tuy thoạt nhìn hắn vẫn giữ được phong thái vô địch, nhưng trên thực tế, những vết thương khi giao đấu với giới tử đều bị tên ngốc này cố gắng ép xuống.
Trạng thái của hắn không gọi là hoàn hảo, có điều, so với hắn thì tam đại giới tử có vẻ thảm hại hơn gấp 10 lần.
Tam đại giới tử đã không còn đáng lo nữa, tuy nhiên, những giới tử khác vẫn đang nhìn chằm chằm vào Lâm Nhất. Cả đám đều lộ vẻ bất thiện, không biết lúc nào sẽ ra tay nữa?! Đối với giới tử, Lâm Nhất không ôm bất kỳ hi vọng gì cả, bọn họ cũng không tốt hơn giới tử Thần U bao nhiêu đâu!
Khi giao đấu với tam đại giới tử, hắn cảm nhận rất rõ có vài luồng khí lạnh hướng về phía mình, cho nên hắn vẫn luôn đề cao cảnh giác.
Nếu không phải bản thân bày ra thực lực đủ mạnh, chưa hẳn không có chuyện.
"Ừm".
Lâm Nhất khẽ gật đầu, rồi mang theo Nguyệt Vi Vi nhảy vọt lên không, đáp xuống người Long Viên viễn cổ, thấp giọng nói: “Đi!”
Hai mắt Tiểu Hồng lóe lên tia sáng đỏ như máu, giờ phút này trông nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-thanh-van-mon/3444220/chuong-3730.html