“Ngươi không có cơ hội”, Lâm Nhất nhìn thấy sự kiên nghị trong mắt đối phương, bùi ngùi nói.
Một năm qua, hắn đã nhiều lần trải qua sinh tử, dựa vào một lòng hướng kiếm mới đi được đến ngày hôm nay. Tên tuổi của Nam Cung Vãn Ngọc vốn như sấm bên tai, hiện tại, người này sắp bại trong tay hắn.
Ngẫm lại, tựa như một giấc mộng.
Cùng là kiếm khách, hắn có hơi không đành lòng, bản tính đối phương không xấu, lại nó tu vi kiếm đạo quả thật hơn người, đã mang đến cho hắn lợi ích không nhỏ.
Tuy nhiên, con đường võ đạo vốn tàn khốc như thế, nam nhi trên thế gian luôn tranh vị trí cao nhất.
Kiếm khách mạnh nhất cổ vực Nam Hoa, danh tiếng mạnh nhất này cuối cùng chỉ có một người có được.
“Chiến!”, sắc mặt Lâm Nhất phát lạnh, long văn Tử Điện trên người hắn bắt đầu xao động, từng sợi bay ra rồi rót vào Táng Hoa vốn đang giao tranh cùng Phi Tuyết.
Trên 100 sợi long văn Tử Điện rót vào thân kiếm, khoảnh khắc đó, một con rồng Tử Điện gào théo lao ra, khiến cho kiếm ý Tiên Thiên đỉnh phong viên mãn của Lâm Nhất bỗng có thêm uy lực vô cùng khủng bố của Thương Long.
Ầm!
Một tiếng rồng ngâm vang vọng khắp trời đất, Táng Hoa trong tay Lâm Nhất bừng sáng, lúc này, Nam Cung Vãn Ngọc đã không còn cơ hội.
Rầm!
Kiếm quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-thanh-van-mon/3338093/chuong-2813.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.