🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
“Ta vẫn khoẻ”.



Lâm Nhất đáp bừa một câu.



“Còn ta thì không”.





Tần Dương sầm mặt lại, đột nhiên nói, một khí tức cực kì đáng sợ chậm rãi phát tán ra từ trên người hắn ta.



Trong đại điện lập tức tràn ngập khí tức nóng rực, khí tức kia xâm nhập không chừa kẽ hở khiến các trưởng lão Kiếm Các ở đây cảm thấy vô cùng khó chịu, không thể không vận chuyển chân nguyên để chống cự.



Nhưng họ chợt hoảng sợ phát hiện sau khi khí tức này xâm nhập vào cơ thể, nó lại thiêu đốt chân nguyên của họ.





Không vận công còn đỡ, nếu vận công thì toàn thân sẽ vô cùng khô nóng, mặt đỏ bừng như có thể bốc cháy bất cứ lúc nào.



Hắn ta đang ra oai!



Mai các chủ “hừ” một tiếng, một luồng kiếm uy tràn ra ngoài, mạnh mẽ áp chế khí tức nóng rực phát ra từ trên người Tần Dương.



Lúc này các trưởng lão chấp kiếm mới như trút được gánh nặng, thở phào nhẹ nhõm, trên trán có mồ hôi chảy xuống không ngừng. Họ đều nhìn Tần Dương với vẻ mặt khó coi, đây chỉ là một đệ tử hậu bối của Huyền Dương Điện, thế mà chưa tung chiêu nào đã khiến họ chật vật như vậy.



Tần Dương nhướng mày, thấy vẻ mặt Mai các chủ khó coi như muốn đuổi người, bèn cười thản nhiên: “Mai các chủ đừng tức giận, ta tới đây không phải để thể hiện vũ lực của Huyền Dương Điện, cũng không để khoe thân phận yêu nghiệt hàng đầu trên bảng Long Vân, ta chỉ đến để đòi lại một thứ từ Lâm huynh đệ của quý tông”.



“Ta không nhớ mình có thiếu ngươi thứ gì”.



Ánh mắt Lâm Nhất lười nhác nhưng vẫn có vẻ bâng quơ, không hề kiêng dè vì thân phận yêu nghiệt hàng đầu của đối phương.



“Bớt giả vờ giả vịt lại đi, ngày hôm đó nếu không nhờ ta ra tay đánh Hám Thiên Ma Viên trọng thương, ngươi có thể nhặt của hời được sao?”



Nhìn thấy dáng vẻ này của Lâm Nhất, vẻ tức giận chợt loé qua trong mắt Tần Dương, vẻ mặt hắn ta dần trở nên u ám.



“Tần công tử, đây là Lăng Tiêu Kiếm Các, ngươi nói chuyện khách sáo một chút”.





Mai các chủ sầm mặt lại, trong mắt có tia sắc bén thoáng qua.







Mặc dù Huyền Dương Điện là một trong chín đại bá chủ, nhưng hai người tự nhiên vừa đến đã muốn được đà lấn tới tại Lăng Tiêu Kiếm Các thì thật vớ vẩn.







Bầu không khí trở nên khá căng thẳng, ông lão áo đen cười khẽ: “Các chủ đừng tức giận, Tần Dương hơi nóng tính, ăn nói không được khách sáo cho lắm, khi nào về ta sẽ dạy dỗ hắn. Có điều nói đi cũng phải nói lại, đệ tử của quý tông đã nhặt của hời này trong thú triều, rất nhiều võ giả thành Mộ Kiếm đã nhìn thấy tận mắt. Huyền Dương Điện sẽ không ỷ lớn hiếp nhỏ, chỉ cần tiểu huynh đệ bằng lòng trả yêu đan lại, ta sẵn sàng trao đổi bằng đan dược đồng giá”.







Lâm Nhất thầm cười khẩy, thật trơ trẽn.



Lúc trước ở thành Mộ Kiếm, đối phương sơ ý bị Hám Thiên Ma Viên làm trọng thương, sau đó tung tin đồn khắp nơi, nói là Lâm Nhất chiếm lợi của hắn ta, lúc đó Lâm Nhất không để ý thì thôi, bây giờ còn có mặt mũi tìm đến tận nơi.







“Tiểu Tử, có người đến đòi ngươi yêu đan của Hám Thiên Ma Viên kìa”.







Lâm Nhất cũng không nói nhảm với hắn ta mà hô to về phía ngoài điện.







Gào!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.