Chương trước
Chương sau
Thoáng cảm nhận một lượt, trong mắt thiếu niên khó nén được vẻ hưng phấn, nơi này linh khí nồng đậm vượt xa so với tưởng tượng của hắn.



Ở trong Tụ Linh trận tu luyện đủ để sánh được với Linh ngọc tam phẩm.



Nghĩ đến đây liền cảm thấy thực là đáng sợ, đây mới chỉ là ở lưng chừng núi thôi, nếu như lên đến đỉnh núi thì linh khí còn dồi dào đến bậc nào nữa.



Không hổ là thế lực cấp chuẩn bá chủ, chỉ nơi nhỏ bé thế này mà đã có thể thấy được nền tảng của nó thâm hậu cỡ nào.





Ngay lập tức Lâm Nhất không hề lãng phí thời gian, khoanh chân ngồi xuống nhắm mắt lại bắt đầu khổ tu.



Theo sự vận chuyển của kiếm quyết, mặt đất phạm vi trăm mét xung quanh chỗ hắn ngồi có một đoá Tử Diên Hoa màu bạc đang dần bung nở.



Ào!





Thiên địa linh khí dồi dào trong Tụ Linh trận điên cuồng chảy vào trong cơ thể. Hoá thành màn mưa bụi liên miên, dần dần, từ từ đổ vào trong mặt hồ màu bạc nơi Tử Phủ.



Trung tâm của Tử Phủ là đoá Tử Diên Hoa màu bạc đang hấp thu hết những giọt linh khí này.



Hai hung hồn trong hư vô đồng thời há miệng, không hề khách sáo mà tham lam nuốt hết nguồn linh khí mênh mông này.



Trong Tụ Linh trận, Tử Diên Kiếm Quyết đang điên cuồng nuốt hết linh khí, cuối cùng mới miễn cưỡng đút đầy được hai hung hồn và Tử Diên Hoa màu bạc kia.



Chỉ chớp mắt mà ba ngày đã trôi qua.



Lâm Nhất mở hai mắt thở ra một ngụm trọc khí, ánh sáng trong đáy mắt loé lên rồi biến mất.



“Thoải mái!”



Trên gương mặt thiếu niên lộ ra ý cười vui vẻ, hắn cảm thấy nếu ở đây tu luyện hai tháng, nói không chừng có thể thăng cấp lên cảnh giới Âm Huyền đại thành.



Nơi này linh khí quá là dồi dào, thượng cổ kiếm quyết của hắn ở chỗ này chẳng khác gì cá gặp nước, vô cùng thư thái, sung sướng.



Trước giờ khi tu luyện ở nơi khác, e là dù trong tay có một số lượng lớn Linh ngọc tam phẩm.



Thì Tử Diên Kiếm Quyết cũng không dám nuốt một cách chẳng kiêng dè gì như vậy, khiến công pháp thượng cổ thời kỳ Thịnh thế Hoàng kim này trở nên vô cùng bình thường.



Nhưng đến được nơi phong thuỷ bảo địa cỡ này thì lại khác hẳn.





Việc luyện hoá thiên địa linh khí khác biệt không biết bao nhiêu lần với những công pháp thông thường khác.







Cách so sánh đơn giản nhất chính là, công pháp thông thường và Tử Diên Kiếm Quyết giống như một bàn tay của đứa trẻ sơ sinh và bàn tay của một người trưởng thành. Cái sau chỉ tuỳ ý bốc một cái đã thu được nhiều hơn cái trước rất nhiều.







Nếu như là một nơi bình thường, thì có lẽ sự khác biệt sẽ không rõ rệt như vậy.







Nhưng đến nơi phong thuỷ bảo địa này thì lại khác một trời một vực, trong điều kiện cả hai bàn tay kia đều bốc đầy tay thì bàn tay của người lớn rõ ràng bốc được nhiều hơn bàn tay của trẻ con.







Tựa như ánh sáng của đom đóm so với ánh sáng của mặt trăng.







Bây giờ mới chỉ có ba ngày mà hắn đã cảm thấy chẳng bao lâu nữa đoá Tử Diên Hoa nơi Tử Phủ kia sẽ lại nở thêm được một cánh nữa.







Sau khi ra khỏi Tụ Linh trận, Lâm Nhất thầm suy nghĩ đánh giá.




Tình hình bây giờ có vẻ như võ kỹ của hắn lại đang bị đình trệ, xuất hiện nút thắt.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.