Chương trước
Chương sau
“Hừ, nếu tiểu tử này không đấu với công tử Nham Tâm, trong tình huống ta không biết chi tiết thì còn có một chút cơ hội thắng ta. Bây giờ trong mắt ta, hắn không có một bí mật nào cả. Nếu hắn can đảm không nhận thua, ta sẽ báo thù cho đệ gấp mười lần”.



Công tử Vân Chân bình tĩnh trả lời, như thể chỉ đang nói về một vấn đề nhỏ bé không đáng kể.



Trận đấu của Lâm Nhất với công tử Nham Tâm thực sự đã khiến Vân Chân phải nhìn bằng con mắt khác, nhưng cũng chỉ có vậy. Hắn ta tin rằng Tần Vũ cũng sẽ rất kinh ngạc, nhưng cũng như hắn ta, chỉ có vậy thôi.



Đối thủ thật sự của hai người trong Long Môn tranh tài luôn chỉ có một.





Đó là đối phương!



Ở hàng ghế Ma Nguyệt Sơn Trang, cả tông môn đều khá thoải mái.



Mặc dù Tư Tuyết Y đấu với công tử Thuỷ Nguyệt ắt sẽ có một người bị loại vào nhóm thua cuộc, nhưng đảm bảo sẽ có một người tiến vào vòng loại bốn.





Nụ cười hiện lên trên khuôn mặt đẹp như tranh vẽ của Tư Tuyết Y, hắn ta nhẹ giọng bảo: “Thuỷ Nguyệt sư tỷ, lát nữa phải cẩn thận đấy ạ, ta sẽ không nhẹ tay”.



Công tử Thuỷ Nguyệt gật đầu, vẻ mặt cũng khá thoải mái, cười đáp: “Cố lên, ta biết đệ muốn vào vòng loại bốn, nhưng cửa ải của sư tỷ không dễ qua đâu”.



“Ơ?”



Vẻ nghi hoặc thoáng qua trong mắt Tư Tuyết Y, công tử Thuỷ Nguyệt nhìn theo tầm mắt hắn ta, ngạc nhiên hỏi: “Có chuyện gì vậy?”



“Hình như Lăng Tiêu Kiếm Các có một người chưa đến”.



“Tiểu tử kia à? Sư đệ có vẻ chú ý nhiều đến hắn, chắc hắn sợ khi phải đấu với Vân Chân. Ta nghe nói Huyền Thiên Tông có rất nhiều người oán trách Vân Chân, một khi gặp hắn ta sẽ không thể còn nguyên vẹn trở ra”.



“Không đúng...”



Tư Tuyết Y lắc đầu: “Trong ấn tượng của ta hắn không phải người như vậy. Vả lại nếu hắn thật sự sợ thì đã không đến ngay từ đầu”.



Trong khi nói, Tư Tuyết Y cũng nhớ lại cảnh lần đầu tiên hai người gặp nhau.



Hắn ta còn nhớ, lúc ở Thanh Dương Giới, đối phương yếu như sâu kiến nhưng lại chặn được kiếm Bạch Lê Hiên đâm về phía Nguyệt Vi Vi ngay trước mặt mọi người.



Khi bị hắn ta dồn vào đường cùng, Lâm Nhất cũng thà nhảy xuống vực Âm Phong chứ không chịu cúi đầu.



Mong rằng tiểu tử này đừng gặp sự cố...





Nghĩ tới đây, Tư Tuyết Y cầm quạt xếp gõ nhẹ vào tay trái.







Ầm!







Tần vương ngồi trên ngai vàng Tử Thanh đột nhiên bóp nát một tấm ngọc bài. Trong tiếng nổ, chiến đài vương giả ở trung tâm quảng trường Long Môn rung lên kịch liệt.







Tất cả mọi người lập tức sôi trào, cuộc chiến cuối cùng sắp bắt đầu!







Ngay sau đó chiến đài toả ra ánh sáng, từ dưới mặt đất bay lên cao một trăm trượng.







Hô!







Một tiếng xé gió vang lên, đại hoàng tử Tần Vũ xung phong bước ra, hắn ta là người đầu tiên lên chiến đài.




Người tiếp theo là công tử Vân Chân, hai người đã khá quen thuộc với nhau, vừa lên chiến đài liền gật đầu chào nhau.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.