“Yên tâm, sau này ta sẽ không đến nữa. Mười ngày sau, Hân Nghiên sẽ gả đến phủ hoàng tử, sẽ không ở lại lâu trong Lăng Tiêu Kiếm Các nữa”.
Vẻ mặt Tần Vũ lạnh nhạt, hờ hững nói.
Ầm!
Nhưng lời nói của hắn ta lại như tiếng sét giữa trời quang, trong đầu của tất cả mọi người ở Lạc Già Sơn đều nổ ầm một tiếng.
Mặc dù đã có lời đồn thổi từ lâu.
Nhưng mọi người trên Lạc Già Sơn lại không hề coi nó là thật, theo như tính cách của sư tỷ thì chắc chắn sẽ không gả cho Tần Vũ.
Hoàng thất phú quý, cô cũng chẳng để vào mắt.
Càng huống hồ, Hân Tuyệt sư huynh mới qua đời không lâu trước đó thì lại càng không có khả năng.
Đến Bạch Lê Hiên đứng bảo vệ ở bên cạnh cũng thầm ngẩn ra, không ngờ Hân Nghiên lại thực sự đồng ý rồi.
“Ngươi nói dối!”
“Không thể nào!”
Sau khi tỉnh táo lại, mặt tất cả mọi người đều biến sắc, bắt đầu nhao nhao hỏi.
Lý Vô Ưu càng phẫn nộ hơn quát: “Tránh ra, ta phải gặp Hân Nghiên sư tỷ, ta muốn hỏi cho rõ ràng, tên khốn kiếp nhà ngươi rốt cuộc đã giở trò gì”.
“Xin lỗi”.
Tần Vũ hững hờ nói: “Xét trên danh nghĩa, Hân Nghiên đã là vị hôn thê của ta, trước mắt cảm xúc của cô ấy vẫn chưa ổn định, e
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-thanh-van-mon/3336489/chuong-1209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.