Bóng người trước mặt hắn biến mất, lại lần nữa ngồi xếp bằng trên hoa sen xanh.
Trong ánh sáng mờ ảo, người áo trắng tiếp tục nói: “Ngươi rất tự tin, thế nhưng thế giới này rất lớn, ta không sử dụng thực lực vượt quá cảnh giới của ngươi, ta chỉ hiểu về mây hơn ngươi mà thôi. Tuy nhiên, ta sẽ không nói bí mật trong đó cho ngươi biết, muốn biết vì sao một kiếm kia không đâm trúng ta, thì hãy đến tầng 10 tìm ta”.
Vừa dứt lời, hoa sen sanh cùng người áo trắng đồng loạt tan biến.
Lâm Nhất như trút được gánh nặng, đưa tay sờ lên vết thương trên mi tâm, nở một nụ cười cay đắng.
Trong Mật cảnh Ma Liên, hắn một mạch tiến về phía trước, vẫn luôn xuôi chèo mát mái. Dù là đối mặt với Mộ Tu Hàn, cũng vẫn có thể lợi dụng sơ hở để đánh bại đối phương.
Trong vô hình, lòng tin của hắn ngày càng lớn mạnh…
Thất bại trong trận chiến lần này tựa như một ngọn núi đổ ầm xuống, thế nhưng, cũng như một lời cảnh tỉnh, khiến hắn bừng tỉnh khỏi cơn mê.
Hắn tin tưởng lời của đối phương, bởi vì người nọ không cần thiết phải nói dối.
“Tầng thứ 10 ư? Ta sẽ lên đó!”, Lâm Nhất lẩm bẩm tự nhủ.
“Quên nói với ngươi, đã có người lên tầng sáu rồi đó. Nếu trong vòng một ngày, ngươi vẫn không cách nào tiến lên tầng sáu thì dựa theo quy tắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-thanh-van-mon/3335802/chuong-1078.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.