Chương trước
Chương sau
Trong từ đường, âm thanh kinh ngạc liên tiếp vang lên, tất cả mọi người đều không dám tin vào những gì trước mắt.

Lâm Nhất thật sự dùng cảnh giới Tiên Thiên nhất khiếu ngăn cản một chiêu võ kỹ Tiên Thiên trung phẩm của Vạn Thiên.

Chuyện này quả thật rất khoa trương!

Trước tiên phải nói, thực lực của Vạn Thiên là Tiên Thiên ngũ khiếu, dù có áp chế xuống tam khiếu thì cũng mạnh hơn so với võ giả Tiên Thiên tam khiếu bình thường.

Hơn thế nữa, một chiêu này của ông ta sử dụng võ kỹ Tiên Thiên trung phẩm.



Sát thương từ một chiêu bình thường và một chiêu có sử dụng võ kỹ là hoàn toàn khác nhau.

Vậy mà Lâm Nhất không chỉ đỡ được mà ngược lại còn đánh bay đối phương.

Trong từ đường, chỉ có tộc trưởng Vạn Thu Dã có thể nhìn ra, ánh mắt ông ta lóe sáng.

Võ kỹ Tiên Thiên thượng phẩm.



Vừa nhìn ông ta liền đoán ra được, một thức Bất Diệt Kim Cương Ấn mà Lâm Nhất nắm giữ chính là võ kỹ Tiên Thiên thượng phẩm, lại nói, gần như hắn đã sắp luyện đến cảnh giới đại thành.

“Ngộ tính của tên tiểu tử này rốt cuộc cao đến mức nào? Võ kỹ Tiên Thiên thượng phẩm rất khó lĩnh ngộ, vậy mà hắn chẳng những ngộ ra được, lại còn tu luyện gần đến đại thành”.

Bất kể thế nào, nhất định phải giữ Lâm Nhất lại, để hắn thay Vạn gia xuất chiến.

Có hắn làm con át chủ bài, Vạn gia có thể nắm chắt đoạt được khoảnh linh hồ bát phẩm này.

Bộp bộp bộp!

Vạn Thu Dã đứng lên, vỗ nhẹ tay và cười nói: “Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên, bây giờ, ta dùng thân phận gia chủ Vạn gia chính thức mời ngươi thay Vạn gia xuất chiến!”



“Đại ca, vừa rồi là do đệ quá khinh địch, hãy để đệ thử một lần nữa, đệ nhất định sẽ kiểm tra ra tài nghệ thật sự của hắn”.

Nghe vậy, Vạn Thiên vội kêu lên, trên mặt ông ta lộ vẻ không cam lòng.

“Làm càn! Còn chưa đủ mất mặt hả?”

Vạn Thu Dã sầm mặt xuống, lạnh giọng quát lên, không một chút nể tình.

Trong từ đường, các trưởng lão còn lại cười thầm, phen này xem như Vạn lão nhị trở thành trò hề rồi.

“Đệ… Đáng chết!”

Thấy không ai lên tiếng thay mình, ngược lại tất cả còn tỏ vẻ chế giễu, mặt Vạn Thiên đỏ bừng. Ông ta hùng hùng hổ hổ phất tay áo rời đi.

Lâm Nhất nhìn theo bóng lưng ông ta, khẽ thở dài, dù gì cũng là võ giả Tiên Thiên ngũ khiếu, tuy đã áp chế tu vi xuống tam khiếu, nhưng hắn có dùng toàn lực vẫn không cách nào làm đối phương bị thương.

Thoạt nhìn Vạn Thiên rất chất vật, nhưng trên thực tế, Lâm Nhất cũng không thật sự làm tổn thương đối phương.

Có lẽ sử dụng Táng Hoa Kiếm… sẽ làm được.

Nếu tất cả những người có mặt tại đây biết rõ suy nghĩ của hắn, e là sẽ sợ hãi không thôi. Chắc chắn tên tiểu tử này điên rồi, vậy mà lại nghĩ đến việc làm Vạn Thiên bị thương.

“Chư vị có ý kiến gì không?”

Vạn Thu Dã nhìn về phía các vị trưởng bối khác trong từ đường, lên tiếng hỏi.

“Không có ý kiến!”

“Không có ý kiến!”

Sau khi nhìn rõ thực lực của Lâm Nhất, bọn họ nào dám phản đối.

Ánh mắt nóng bỏng của Vạn Thu Dã hướng về phía Lâm Nhất, trầm giọng nói: “Tốt lắm, Lâm Nhất tiểu hữu, hiện tại phải xem ý của ngươi thế nào!”

“Nếu có thể nhận được một bộ võ kỹ Tiên Thiên thượng phẩm, đương nhiên ta bằng lòng!”



“Thành giao! Mọi người giải tán trước đi!”

Các vị trưởng bối trong từ đường Vạn gia tốp năm tốp ba lần lượt rời đi, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Lâm Nhất với vẻ hiếu kỳ.

Lúc đi qua bên cạnh Vạn Phong, mọi người không tiếc lời tán thưởng hắn ta một phen.

“Lần này Phong nhi xử lý rất tốt, thay Vạn gia chúng ta tìm được hạt giống chính thức!”

“Quả thật không tệ, chỉ cần cao thủ tam khiếu không xuất hiện, theo ta thấy không có ai là đối thủ của Lâm Nhất!”

“Ở quận Thanh Dương nào có thiếu niên 18 tuổi nào khai mở tam khiếu, lần này ăn chắc rồi!”

Vạn Phong không ngừng nở nụ cười, mừng như mở cờ trong bụng, đây là lần đầu tiên hắn ta được nhiều trưởng bối tán thưởng như vậy.

Sau khi mọi người đi khỏi, Vạn Thu Dã bước đến trước mặt hai người Vạn Phong và Lâm Nhất, trầm giọng nói: “Các ngươi đi theo ta!”

Đối mặt với khí thế mạnh mẽ của Vạn Thu Dã, hai người bọn họ cẩn thận đi theo sau, cả hai đều im lặng không nói.

Chẳng mấy chốc, đoàn người đã đi đến thư phòng của Vạn Thu Dã.

Vạn Thu Dã biến mất trước mặt Vạn Phong và Lâm Nhất trong chốc lát, rồi lại lần nữa xuất hiện, lúc này, trong tay ông ta đã có thêm một quyển bí tịch.

“Lôi Viêm Chiến Thể?”

Nhìn thấy mấy chữ trên bìa sách, Lâm Nhất thoáng cau mày, thật không ngờ lại là một bản công pháp rèn luyện thân thể.

Ánh mắt hắn không khỏi lóe lên tia thất vọng, nhu cầu cấp bách của hắn hiện tại là kiếm pháp, hoặc thân pháp, quyền pháp cũng có thể chấp nhận.

Vạn Thu Dã nhìn ra sự thất vọng trong mắt Lâm Nhất, thản nhiên nói: “Vạn gia chỉ có hai bộ võ kỹ Tiên Thiên thượng phẩm, một bộ không thể truyền ra ngoài, còn lại chính là bộ Lôi Viêm Chiến Thể này, không còn lựa chọn nào khác. Nếu ngươi bằng lòng đổi võ kỹ Tiên Thiên trung phẩm thì sẽ có nhiều lựa chọn hơn”.

“Không sao cả, cứ chọn quyển này đi!”

Khi Lâm Nhất duỗi tay định lấy thì chợt có một bàn tay nhẹ nhàng đè lên tay hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.