Có người khó hiểu lên tiếng, rõ ràng Sở Mộ Viêm và Trần Tử Ngọc đã đến từ sớm, hơn nữa hai người còn có thực lực xuất sắc. Đứng trước uy áp yêu sát khủng khiếp kia, hai người vẫn giữ bình tĩnh, phong thái vô biên, thoải mái đứng ở vị trí gần nhất, biểu cảm trên mặt nhẹ nhàng hơn những người khác rất nhiều.
Nếu như họ muốn, với thủ đoạn của họ đủ để hái hết toàn bộ linh quả vào túi của mình trước khi mọi người đến.
Nhưng rõ ràng cả hai người đều không làm gì cả.
Có gì đó kì lạ!
Khi mọi người đang nghi hoặc, bỗng nhiên có người la lên: “Quả rụng kìa!”
Cây cổ thụ chọc trời sừng sững như ngọn núi khổng lồ đột nhiên lắc qua lắc lại, vô số quả linh quả nghìn năm rơi xuống đất như mưa.
Những quả kia nhanh chóng rữa thành linh tương lẫn vào đất, nhiều đến mức thấm ướt một mảng, khiến người ta thấy mà đau lòng. Ngay sau đó chuyện kì lạ hơn xảy ra, những linh tương kia bắt đầu phun trào, trở nên đỏ rực như máu, thấm sâu vào đất.
Rột rột!
Tiếng yêu thú nhai đồ ăn vang lên từ dưới lòng đất khiến mọi người sợ tới mức tái mặt, trố mắt ngoác mồm.
Như thể dưới mặt đất đang phong ấn một con yêu thú cực kì đáng sợ, nó đang ăn một cách ngấu nghiến và không có điểm dừng.
“Cây Luyện Yêu!”
Vào lúc này, một người thốt lên với giọng run rẩy, hoảng hốt, kinh ngạc như muốn ngất xỉu.
“Đúng là một cây Luyện Yêu!”
Ánh mắt của Tần Húc của Tần gia, một trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4375890/chuong-2469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.