“Cứ đợi đấy xem”.
Trần Tử Ngọc vẫn chưa thu hồi ánh mắt đã nghe Sở Mộ Viêm nói một câu như khiêu khích, hóa thành một luồng sáng, chui vào trong khe nứt nhanh như chớp.
Vù!
Cảnh ấy lập tức khiến mọi người kinh hãi, khe nứt đó còn chưa nứt ra hoàn toàn, kiếm mang sắc bén vô cùng, Sở Mộ Viêm lại xông vào trong như vậy.
Trần Tử Ngọc lạnh lùng cười, bàn chân đạp mạnh lên mặt đất, không hề sợ hãi nối gót theo sau hắn ta.
Ầm!
Mọi người còn chưa kịp suy nghĩ gì nhiều, hai bóng người đã lần lượt bùng lên ánh sáng chói lóa, mỗi người tung ra một chưởng, phá tan vô số kiếm mang, miễn cưỡng xông vào trong.
Trong nháy mắt, bọn họ đã vào bí cảnh Kiếm Tông, biến mất khỏi tầm nhìn của mọi người.
“Đi!”
Một lúc lâu sau, trong mắt năm người đám Âu Dương Hạo đồng thời tỏa ra ánh sáng sắc bén, cùng lao sang đó.
Mấy người mỗi người đều sử dụng thủ đoạn, dần dần từng bước đi về phía trước trong kiếm mang rực sáng. Tuy bước đi hơi chậm, không dứt khoát nhanh nhẹn bằng hai người Trần Tử Ngọc và Sở Mộ Viêm, nhưng cuối cùng cũng lần lượt vào bên trong.
“Không hổ là thất tú Thiên Lăng, mỗi người đều mạnh đến đáng sợ”.
Mọi người thầm nghĩ trong lòng, ánh mắt chứa đầy sự kinh ngạc. Khí phách và thực lực thế này đúng là không thể bì kịp.
Vù! Vù! Vù!
Có người tâm phục, nhưng cũng có nhiều cao thủ cảnh giới Âm Dương đại thành không phục. Thấy thất tú Thiên Lăng đã xông vào trong, bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4375802/chuong-2381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.