Trong lòng mặc dù nghĩ như vậy, nhưng ông ta vẫn không thể không đi theo.
Bên cạnh Linh Hồ, trong một đình nghỉ chân.
Hai người Lâm Nhất và Lạc Du ngồi đối diện nhau, uống rượu nói chuyện.
Một hồi sau, trên mặt Lâm Nhất mới lộ vẻ giật mình hiểu ra, hoá ra nơi này có tên là Lạc Thuỷ Cư. Vùng sân viện có Linh Hồ này đều thuộc về Lạc Thuỷ Cư, thậm chí cả ngọn Linh Sơn ở phía xa kia cũng thuộc sở hữu của một người. .
||||| Truyện đề cử: Yêu Em Từ Bao Giờ? |||||
Chủ nhân của Lạc Thuỷ Cư không chỉ có địa vị siêu phàm trong thành Thiên Lăng mà còn ở cả Lôi Châu nữa, đến Tử Nguyệt Động Thiên cũng đều phải kiêng dè người này.
Lai lịch của người này thần bí, tu vi khó dò, có rất nhiều lời đồn nhưng chưa từng có ai phân biệt được thật giả. Những nhân tài trong thành Thiên Lăng kia bình thường kiêu căng hống hách nhưng cũng có trưởng bối trong nhà cảnh cáo nhiều lần.
Ai cũng đều có thể chọc vào, duy chỉ không được chọc vào Lạc Thuỷ Cư.
Lâm Nhất giờ coi như đã hiểu được, vì sao ở bên trong viện lại không có người dám động vào hắn, một khi ra ngoài thì đám người kia sẽ lập tức nổi lên sát tâm.
“Chủ nhân của Lạc Thuỷ Cư chẳng lẽ là ông sao?”
Lâm Nhất nhấp một ngụm rượu, bình tĩnh hỏi.
Lạc Du cười nói: “Ta chỉ là một người làm việc vặt thôi, mặt của vị đại nhân kia ta cũng chưa từng được gặp, ông ấy ở kia!”
Nhìn theo hướng tay mà ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4375737/chuong-2316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.