“Chẳng trách bọn họ dám dùng đội hình này đối đầu với Lâm Nhất, hóa ra chỉ muốn nhốt hắn lại, đợi cao thủ chân chính đuổi đến mới giết hắn!”
“Lâm Nhất không nên ra ngoài, lần này e rằng sắp tiêu rồi, chắc chắn sẽ bị nhốt lại. Một khi không thoát ra được thì sẽ chết chắc”.
“Bọn họ nghĩ trăm phương nghìn kế, hao tận tâm tư, nhất định phải lấy bằng được mạng của Lâm Nhất đây mà!”
Chiếc chuông cổ ấy vừa xuất hiện, nhiều người có mắt nhìn nhận ra ngay đó là một món bí bảo mà Trần gia ở thành Thiên Lăng nắm giữ, lập tức dẫn đến một trận xáo động. Xem ra lời đồn là thật, thiếu niên này quả thật đã khiến nhân tài của các đại thế gia mất hết mặt mũi trong buổi đấu giá tử vong.
Nếu không thì sao bọn họ lại đành lòng sử dụng bí bảo, nó dùng một lần là sẽ hao một lần đấy!
Nháy mắt trước chuông Huyền Âm còn là một đốm đen nho nhỏ, nháy mắt sau đã giống như núi non đè xuống.
Cơ thể Lâm Nhất hơi động đậy, cảm thấy vô cùng cứng nhắc. Đất trời này đã bị giam cầm hoàn toàn, dường như ngay cả không khí cũng đông cứng lại.
“Ở dưới chuông Huyền Âm mà còn dám manh động, thật ngây thơ!”
Ông lão áo đen vẻ mặt dữ tợn, không ngừng cười nhạt.
Gào!
Nhưng ông ta vừa dứt lời, cơ thể Lâm Nhất bỗng vang lên tiếng rồng kêu chấn động trời xanh, Thương Long nổi giận. Trong không khí xuất hiện một vết nứt màu đen, ngay sau đó là tiếng tan vỡ truyền đến, giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4375734/chuong-2313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.