Lâm Nhất thật sự cảm thấy rất phiền, một hai người thì cũng thôi, thế mà còn ra tay luân phiên!
Cả đám người này đều không phá giá giới hạn!
Những người ra tay với hắn, ngoại trừ Dương Bằng Phi đầu tiên, tất cả những kẻ được gọi là nhân tài kiệt xuất còn lại đều không lấy ra nổi tám mươi vạn linh ngọc tam phẩm.
Trên bục cao, Lạc Du sờ râu, cười đáp: “Ha ha, buổi đấu giá này không phải do Lạc mỗ quyết định, cũng không phải do U Nhược điện hạ quyết định, mà là do quy định quyết định!”
Khi nhắc tới hai chữ “quy định”, vẻ mặt ông ta tối sầm lại một cách rõ rệt, ông ta cười khẩy: “Ta tin rằng số linh ngọc mà những người ra tay với ngươi trước đó dùng để phá giá giới hạn đều sẽ đền bù cho Lạc mỗ. Còn viên thần thạch Tử Diệu này, nếu đã không có ai thắng ngươi thì bây giờ nó sẽ thuộc về ngươi, ít nhất thì trong buổi đấu giá này sẽ không có ai mang đi được!”
Ông ta vừa dứt lời, vẻ mặt của đám người tứ đại gia tộc thành Thiên Lăng đều trở nên vô cùng khó coi.
Trong cuộc tranh chấp lần này, họ không chỉ không thu được chút lợi ích gì, mất hết thể diện, mà tự dưng còn phải bồi thường một lượng linh ngọc tam phẩm kếch xù như thế.
Trong lúc nhất thời, rất nhiều ánh mắt độc ác đổ dồn vào Lâm Nhất, hận đến mức cắn răng nghiến lợi.
Nhưng điều khiến người ngoài kinh ngạc đó là trong tình huống viên thần thạch Tử Diệu này đã bị Khuynh Nhược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4375726/chuong-2305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.