Dường như chỉ trong giây lát, Trần Hùng đã bị áp lực này đè cho hai chân nhũn ra, phịch một tiếng quỳ xuống bên cạnh Dương Bằng Phi.
Gương mặt hắn ta đầy vẻ nhục nhã, liều mạng muốn giãy giụa đứng dậy, nhưng Táng Hoa Kiếm nhẹ nhàng như thể rất tuỳ ý kia rơi lên đỉnh đầu hắn ta, mà mặc kệ hắn ta dốc sức ra sao cũng chẳng thể làm được gì.
“Cái này…”.
Tất cả mọi người ngây dại, những võ giả của thành Thiên Lăng trước đó còn chế giễu Lâm Nhất, nói hắn chắc chắn sẽ bị phế bỏ tu vi thì nay lại câm như hến.
Bọn họ chỉ cảm thấy hai bên mặt đau rát, đáy mắt mang đầy vẻ hổ thẹn nhục nhã.
Lại quỳ rồi!
Trần Hùng bá đạo ngông cuồng, kiêu căng nói Lâm Nhất không để lọt tai lời hắn ta nói, chỉ một kiếm. Chỉ một kiếm đã bị Lâm Nhất chém nát bia cổ, lập tức đại bại.
Tốc độ thua trận còn nhanh hơn cả Dương Bằng Phi trước đó.
Ít nhất Dương Bằng Phi còn sau ba bước mới bị một chưởng của Lâm Nhất đập cho quỳ gối trên đất, nhưng Trần Hùng này lại bị một kiếm đánh bại, chỉ duy nhất một kiếm.
Gần như không để cho người ta kịp có thời gian phản ứng lại, một giây trước vẫn còn nắm chắc phần thắng trong tay, vẻ mặt dữ tợn, một giây sau đã phải uất ức quỳ xuống bên cạnh Dương Bằng Phi.
Ánh mắt tất cả mọi người nhìn về phía Lâm Nhất đều mang đầy vẻ bàng hoàng cùng không thể tin nổi.
Ong! Ong! Ong!
Trên bầu trời, kiếm ý vang lên ong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4375721/chuong-2300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.